NGƯỜI HOBBIT - Trang 246

CHƯƠNG 13:

Khi chủ nhân vắng nhà

Ngay khi đó, đám Dwarf vẫn ngồi trong bóng tối mờ mịt, sự im lặng

bao trùm lên bọn họ. Họ ăn cũng ít và cũng bớt chuyện trò. Mấy người này
đã không còn tính được thời gian, ngồi không dám cục cựa, bởi ngay một
tiếng thì thầm cũng âm vang rất lớn trong đường hầm. Dù đôi lúc ngủ thiếp
đi nhưng rồi họ cũng lại choàng tỉnh trong bóng tối tịch mịch bao la bất tận.
Sau bao ngày chờ đợi, ấy là họ nghĩ vậy, người đã thấy gần ngạt thở và mê
muội vì thiếu không khí trong lành, họ thấy không thể chịu thêm được nữa.
Chắc họ còn mừng vui nếu nghe được những tiếng động phía bên dưới hang
báo hiệu sự trở về của con Rồng. Trong sự câm lặng này đoàn người bỗng
thấy sợ những trò xảo quyệt ma quái của Smaug, nhưng đâu thể ngồi đây
mãi được, Thorin lên tiếng.

“Thử mở cánh cửa ra nào!” lão nói. “Ta phải thấy lại làn gió mát,

không thì chết mất. Ta nghĩ thà bị con Smaug nghiền nát ngoài trời kia còn
hơn là chết ngạt tại chốn này.”

Vài gã trong đám lùn đứng dậy, mò mẫm lần tới chỗ có cánh cửa trước

đây. Nhưng đám này phát hiện ra là phía trên đường hầm đã sụp xuống và bị
những tảng đá lớn chắn đường. Cả chìa khóa lẫn phép thuật mà cánh cửa
từng thuần phục cũng chẳng giúp mở nó ra được thêm lần nữa.

“Chúng ta sa bẫy rồi!” Mấy gã rên rỉ. “Vậy là hết! chúng ta sẽ chết tại

đây!”

Không hiểu vì sao cứ mỗi khi đám lùn Dwarf trở nên tuyệt vọng, thì

Bilbo lại thấy trái tim mình trở nên thanh thản, như thể có vật nặng nào được
cất bỏ đi.

“Nào, thôi nào!” gã nói động viên. “Bố tôi vẫn thường nói ‘còn sống,

còn hy vọng!’ và cả ‘quá tam ba bận’ nữa. Tôi sẽ xuống dưới hang bây giờ
đây. Tôi xuống đó đã hai lần rồi, lúc biết rằng con Rồng đang nằm chờ đợi,
và giờ thì tôi sẽ mạo hiểm lần thứ ba, khi không chắc có nó ở đó hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.