NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 13

Ồ, một giọng nói thật êm, quá êm- Đỗ nghĩ nhanh như vậy, rồi hỏi tiếp:
- Cô tìm ai?
- Dạ thưa…đây có phải là nhà của ông Đỗ không ạ?
Đỗ lại thêm một điều ngạc nhiên nữa. Nhưng anh chưa tự xưng tên mình,
mà hỏi:
- Xin lỗi, cô tìm anh Đỗ có việc chi?
Bây giờ cô con gái bước đến ngay trước mặt Đỗ. Qua ánh vàng trong trẻo
của trăng, Đỗ nhận ra cô gái có một gương mặt hiền lành dễ mến. Cô gái e
dè hỏi:
- Dạ thưa, ông Đỗ có vẫn mở lớp dạy kèm Toán Lý Hóa không ạ?
Đỗ giật mình. Cô gái lại đưa ra một tờ báo hơi cũ, nói:
- Thưa ông, tôi đọc thấy lời rao trong tờ báo này. Tôi…đến hỏi mặc
may, hy vọng lớp vẫn còn mở.
- Cô xin học?
- Dạ…. vâng.
Đỗ cầm tờ báo, giở ra mục “Rao vặt”. Đây rồi, Đỗ vẫn chưa quên góc báo
đăng những dòng chữ: “Một nhóm sinh viên Khoa Học nhận dạy Toán Lý
Hóa tại nhà riêng. Học phí rất nhẹ. Xin liên lạc Nguyễn Thi Đỗ, số
nhà…….đường
….”.

Những dòng chữ đó bỗng nhiên tác dụng như một dòng suối, làm tâm tư
Đỗ chợt rào rạt cảm xúc. Hơn một năm qua rồi, giấy báo đã cũ, nét chữ hơi
mờ. Nhưng có một ngày bao nhiêu kỷ niệm đã được gợi lại trong anh.
Những hình ảnh tưởng đã quên, bây giờ hiện trở lại rõ mồn một. Trong sân
nhà này, hơn một năm trước, đã có lần Đỗ kê một chiếc bàn và dăm sáu
chiếc ghế. Một nhóm sinh viên, gồm có Đỗ và hai người bạn của anh, đảm
trách việc dạy kèm Toán Lý Hóa cho những học sinh nghèo hiếu học. Công
việc kéo dài chưa đầy hai tháng đã phải dừng lại vì nhóm sinh viên cùng
nhau đi lính. Nếu không, biết đâu chừng lớp học vẫn còn duy trì đến ngày
nay và biết đâu đám học trò đã lên đến mấy mươi người. Đỗ có cảm giác
như mình đang tiếc rẻ. Thời yên lành của một sinh viên đã qua. Người gợi
lại hôm nay lại là một cô gái nhỏ, một cô bé có lẽ chưa qua hết quãng đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.