NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 19

- Dạ.
Thằng Thụy nói nhỏ bên tai Đỗ:
- Đi về rước đèn, anh.
Đỗ xin phép ông Phương để ra về. Hai anh em đi vòng sang ngõ nhà mình.
Khoảng tám giờ đêm. Trăng chưa lên cao lắm, nhưng ánh sáng đã lan đầy
ngõ xóm. Thụy chạy vào nhà lấy chiếc lồng đèn ra. Chiếc đèn do anh Đỗ
làm khung và Thụy phết giấy. Đỗ thắp cho nó một ngọn đèn cầy. Chiếc
lồng đèn có hình chiếc tàu nhỏ sáng rực lên. Thụy reo:
- Đẹp quá! Màu xanh lơ đẹp quá. Đèn của em đẹp nhất, anh Đỗ ơi!
Thụy lại chạy vào nhà gọi mấy đứa em nó. Mấy đứa bé con nối đuôi nhau
rước chiếc đèn tàu chiến, trông như một tiểu đội tí hon. Đỗ vui lây với niềm
vui trẻ nhỏ. Trong phút chốc quên mình là người lớn, Đỗ đi theo chúng
rước đèn đến nhập bọn với bầy trẻ đàng kia.
- Sơn! Hải!
Thụy gọi tên hai đứa bạn rồi kéo “tiểu đội” của nó đến khoe. Thằng sơn
trầm trồ:
- Đèn này ngộ quá, mua ở đâu vậy?
- Đố tụi bây đó.
- Mua ở…tiệm Đông Hưng Viên?
- Đoán mò trật lất. Anh Đỗ làm cho tao đó. “Le” không?
Thằng Hải xuýt xoa:
- Anh Đỗ làm đèn đẹp quá! Thằng Thụy sướng nghen. Tụi tao phải
làm lấy nè. Tao làm chiếc máy bay nó ra con chuồn chuồn, còn nhóc Sơn
muốn làm đèn con cá chép, nó ra…..
Sơn ngắt lời:
- Ra cái gì?
- …ra con cá nục.
Cả đám con nít cười rộ lên. Đỗ cũng cười:
- Vậy cũng đẹp rồi. Tại anh bị cái tay đau này, nếu không thì anh đã
làm cho mỗi đứa một cái.
Thụy khoe:
- Anh Đỗ làm có một tay thôi. Tao phải giúp anh nữa đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.