NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 20

- Thôi đi rước đèn nào!
Đám trẻ nhỏ rước đèn thành một hàng dài. Đủ kiểu đèn được mang ra. Từ
đèn xếp đơn sơ, đèn giấy bóng kính có sơn màu mè mua ở tiệm đến những
chiếc đèn tự làm lấy bằng giấy hoa, cả những lon sữa bò được biến chế
thành đèn và đẩy đi dưới đất phát ra những tiếng leng keng thật vui. Trẻ
con ở đây ít biết hát. Và chừng như cái cảnh vừa rước đèn vừa hát bài
“Rước đèn tháng tám”chỉ có trên màn hình ti-vi. Còn ở xóm nghèo này,
đám rước rộn ràng toàn những tiếng nói cười và đôi khi tiếng cãi vã nhau
về đèn này xấu, đèn kia đẹp…Nhưng quá đủ để vui và đầy ắp tính chất
“con nít”. Thỉnh thoảng lại có tiếng khóc vì một đứa bé nào đó bị đứa khác
chen lấn làm tắt nến. Trong đám náo nhiệt đó, Đỗ thấy mình tham dự bằng
tất cả niềm vui. Sự hồi tưởng mảnh đời thơ ấu nổi lên mãnh liệt nhất. Ở
đây, Đỗ nhớ đến đêm trên bờ sông Hương rực sáng đèn. Đã hơn mười năm
xa Huế rồi còn gì! Có ai đã lớn mà không bồi hồi nghĩ đến tuổi nhỏ của
mình?
Nhưng tiếng la to của thằng Sơn làm Đỗ trở về thực tại:
- Đèn của thằng Thụy đẹp nhất.
Có tiếng phản đối:
- Đèn của tao đẹp hơn. Đèn của tao là con rồng mua ở tiệm lớn.
- Nhưng mà màu xấu ỉn. Đèn thằng Thụy làm lấy mà màu đẹp nhất.
Hải phụ họa:
- Ừa, không có tiệm nào làm được tàu đổ bộ.
Thụy hãnh diện:
- Ừa, của anh Đỗ tao làm mà!
Đám con nít đồng ý theo. Chúng nó nhao nhao:
- Anh Đỗ hay quá!
Lũ trẻ ở ngõ bên nhiều đứa không biết anh Đỗ là ai, cũng bắt chước reo:
- Anh Đỗ hay quá! Hoan hô anh Đỗ!
- Đèn tàu đổ bộ của thằng Thụy đẹp nhất!
Đỗ sung sướng cười với lũ trẻ. Bỗng có tiếng con gái nói sau lưng:
- Hoan hô anh Đỗ!
Minh hiện diện với chiếc áo hoa màu xanh, bên cạnh một đám trẻ ba đứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.