NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 26

như cơn gió làm tắt ngọn đèn cầy. Nhẹ nhàng quá. Anh đã làm Minh hơi
mất thăng bằng. Nhưng cũng chính sự có mặt của anh giúp Minh thấy sự
vui vẻ hăng hái trong việc học hành, trong sinh hoạt thường nhật. Phải cảm
ơn anh, một người tình cờ và thân mến.

Minh đến trước gương, tự nhiên muốn soi mình trong ấy. Một cô bé đã lớn,
tóc dài xõa trên vai, mắt trong sáng và bờ môi tươi tắn. Mình đấy phải
không? Minh nhoẻn miệng cười với chính mình, ngay đúng lúc trong
gương xuất hiện bóng của Liên Nga.
- Thúy Minh !
Minh bàng hoàng. Không phải tiếng gọi của Đỗ, mà của Liên Nga. Nga đến
với quyển sách dày cộp trên tay.
- Minh làm gì đó?
Chưa để Minh trả lời, Nga hóm hỉnh:
- Á à…hôm nay lại soi gương nữa hở? Sắp đi đâu sao cô nương?
Minh lườm bạn:
- Chiều rồi mà đi đâu? Tao mới nấu cơm xong, định học bài đây. Nga
đến chi vậy?
- Hỏi mày đã làm toán xong chưa? Tao bí…
- Bài thầy Hùng hả ?
- Ừ
- Làm xong rồi.
Liên Nga trố mắt:
- Khó quá mà mày làm ra rồi sao?Chỉ cho tao với.
Minh sung sướng đem vở Toán ra khoe bạn. Liên Nga xem từng dòng
chứng minh, rồi tự cốc vào đầu, nói:
- Vậy mà mình nghĩ hoài không ra. Ngu nhỉ! Minh lúc này “chì” ghê
hen.
- “Chì” gì đâu? Chịu khó suy nghĩ một chút.
- Tao nghĩ nát cả óc ra chứ bộ.
Minh cười thú vị. Liên Nga nói:
- Cho tao mượn vở nghen. Tao phải đem về nhà “nghiên kíu” cách suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.