NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 60

Anh kể chuyện lẩm cẩm quá hở Minh? Chẳng có chuyện gì đáng kể hết
ngoài những tiếng súng ì ầm. Ban đêm nghe Lâm thổi khẩu cầm cho Thiều
hát, anh thấy buồn chi lạ. Hôm qua có đụng trận nhỏ. Thế mà dưới thung
lũng đã có mấy tấm poncho bó lại để cạnh bên nhau. Ngày xưa chiến sĩ da
ngựa bọc thây, bây chừ cũng chẳng khác gì, Minh hỉ!

Đã có lệnh tiến quân. Sáng mai anh sẽ qua biên giới.
Máy bay tiếp tế đã đến rồi. Anh chưa nói được chi với Minh hết. Đành phải
ngưng ở đây. Gửi về Minh niềm thương chân thành của anh.

Đỗ”

Hai lá thư đến tay Minh cùng một lúc. Nghĩa là chúng đã được đem về
bằng cùng một chuyến tiếp tế. Có dấu hiệu vội vàng nơi nét chữ trên phong
bì và trên dấu keo dán của bức thư thứ nhì. Như thế là chắc chắn Đỗ đã qua
Hạ Lào. Mùa xuân chưa qua hết nhưng đã mất rất nhiều ý nghĩa. Tết qua
lặng lẽ và không khí trĩu nặng những nhớ nhung. Báo chí sôi động theo dõi
những bước tiến của các đơn vị hành quân. Sắc diện bình thản của thành
phố dường như cũng xao động với những biến chuyển ở tận vùng biên giới
địa đầu. Có tiếng bàn tán trong lớp về tin chiến sự. Có lời lo âu quay quắt
của những bà mẹ. Có tin chiến thắng Tchépone. Có tin người hùng Nguyễn
Văn Đương tự sát trên đồi 31. Và một hôm bỗng thấy xuất hiện những vành
khăn trắng trong sân trường.

**

Minh đứng lặng người trước cổng nhà Đỗ. Không dám lên tiếng gọi, dù
Minh đã thấy bác Liêu ngồi trong sân. Nắng lên buồn tênh nơi thềm nhà.
Nắng của những ngày cuối tháng ba, đủ soi tỏ mái tóc của bác Liêu màu
bạc xám. Bác đang đục, đẽo, khắc gì lên một tấm đá. Xung quanh bác, có
nhiều tấm đá giống một khuôn như thế. Minh se lòng. Những tấm đá trông
như những tấm bia mộ. Bác Liêu đang làm gì thế?

Giây lâu sau, Minh e dè lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.