NGƯỜI KHẮC BIA MỘ - Trang 68

hoảnh, và cố gắng mở lời chào hai người lính.
Khoảng sân rộng lại hiện ra trước mắt. Nắng ban nãy như rực lửa trên
đường, giờ đã biến đi đâu. Trời tối lại vì trên đó đã hiện ra một đám mây
đen như hình một con gấu khổng lồ che mất màu xanh. Nỗi chết chóc đang
bủa vây quang cảnh. Minh nghe hai mắt khô khan vô cùng, nhưng vẫn mở
lớn để thấy rõ hàng cây Bã Đậu. Chúng đã lớn hơn ngày nào rất nhiều.
Chúng có mong bước chân người thân quen trở về để tìm bóng mát? Chúng
có một góc nào của thân cành đầy nhựa để dùng làm chỗ như trái tim, để
mà nhận biết rằng trong khi chúng nẩy nở lớn lên thì đã có biết bao người ở
đây đã ra đi và đã ngã xuống?...
Đây là phiến đá Đỗ nhường cho Minh và Liên Nga ngồi. Bây giờ bác Liêu
đang thẫn thờ ngồi xuống đó. Đây là bụi trúc rậm che mát cả một khoảng
đất. Tên của Đỗ khắc đầy trên những thân hình trụ rỗng. Minh đau đớn
nhận thấy trên thân của cây trúc lớn nhất, có tên “Thúy Minh” được Đỗ ghi
bằng những nét dao thân ái. Minh muốn òa khóc. Tất cả mọi cái nơi này là
của Đỗ. Nhưng mà Đỗ đã mất tích, không tìm thấy xác đâu. Trên ngọn đồi
ấy, nơi mà Đỗ đã đóng quân, Lâm đã nói, không có ai thoát khỏi trận pháo
kích tử thần. Đỗ đã tan xác ở một vực sâu nào, dập vùi ở một bụi cây nào,
hay đã thành tro trong một hầm lửa nào. Đỗ ơi! Mãi mãi anh sẽ không trở
về đây để ngồi dưới tàn cây Bã Đậu, để khắc thêm nhiều chữ “Thúy Minh”
lên thân trúc xanh tươi. Anh sẽ không bao giờ ngồi đàn trên phiến đá hay
lặng yên nhìn khói thuốc bay tản mạn và nghe tiếng sáo trúc dặt dìu trong
gió. Ở cõi nào xa xăm, yên ổn quá, anh không còn bận lòng đến chiến
tranh, hòa bình; anh không biết đến yêu thương, thù hận; anh là anh, là hư
vô, là vĩnh cửu. Hết rồi! Chỉ có người sống, người ở lại sẽ gánh hết nỗi đau
buồn.
Bác Liêu ngồi yên như pho tượng, Nhưng đâu ai biết nỗi khổ sầu đang làm
đầu óc bác thành một đám rối. Bác vẫn ngồi yên như thế cho đến lúc có lắc
rắc mấy giọt mưa.Và bác vẫn không hề lay động. Minh vỗ nhẹ tay bác:
- Bác ơi! Trời mưa rồi! Chắc về không kịp.
Bác Liêu không trả lời. Sau câu nói, Minh cũng không biết phải làm gì hơn
là yên lặng. Chắc chắn là hai bác cháu sẽ không tránh được mưa. Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.