XXIX
Chủ nhật, 21 tháng năm.
Phiên họp cuối cùng rất sôi nổi. Ba người của phe thiểu số đã tới để
tuyên bố rằng trước hết họ muốn chiến đấu đến cùng với địch, và họ rút lui
quyết định của họ không trở lại tòa Thị chính nếu như nhân dân có thế hiểu
lầm rằng mối giận của họ đối với Ủy ban an ninh công cộng chỉ là cái cớ để
trốn những trách nhiệm đẫm máu.
Chà! Chẳng thà gục ngã dưới lá cờ làm bằng rẻ rách của năm 93,
chẳng thà chấp nhận một nền độc tài của đại đa số đổi mới và theo chúng
tôi nó như một sự lăng mạ đối với cách mạng mới, chẳng thà chịu tất cả! -
còn hơn là có vẻ bỏ cuộc chiến đấu!
Và, hòa hảo đã trở lại; người ta ký kết nó trên miệng, và trên một tiếng
súng đại bác nổ thình lình làm rung chuyển cửa kính và làm nẩy bắn các
trái tim. Tiếng súng đã nổ một cách bất ngờ, và nó vọng lên kinh khủng và
ảm đạm.
Tay siết chặt tay, các đồng chí!
Hôm nay phiên họp càng trọng thể hơn nữa.
Để củng cố sự hòa giải hôm kia, người ta cử Vanhtrax làm chủ tọa,
người mà tờ báo đã là cơ quan của những người bất đồng ý kiến ngay từ
buổi đầu cuộc đấu tranh.
Và những người phe thiểu số, như Triđông, đã kiên quyết không đến
họp, tuy vẫn trung thành với nghị quyết đã thông qua, những người đó lần
này cũng đã trở lại chỗ của họ, bởi vì trong bản Tuyên bố bị các khu ngoại
ô phản đối, đã viết rằng nếu một ngày nào đó phải đem một ai trong chúng
tôi ra xét xử, thì, mọi lá cờ đều tập hợp, mọi hiềm thù đều dập tắt, người ta
xét xử trong gian phòng của Công xã họp đông đủ và dựng lên thành tòa án
tối cao.
Thể mà Cluydơrê, kẻ bị cáo, sắp được dẫn đến.