NGƯỜI KHỞI NGHĨA - Trang 233

chiến… Chứ cái này là cái quái gì, so với cái kia? Anh ta kết luận, và vừa
gạt khẩu súng của anh ra, vừa chỉ vào một làn khói đỏ rực đang trùm mũ đỏ
lên trên cả một khu phố.

- Vậy, thưa trung úy, trung úy bảo phải đốt một quãng phố Vavanh?

- Phải, hai ngôi nhà mà bọn công binh của Vécxây đã đục thủng

tường, và do đấy bọn lính chiến sẽ bất thần đánh vào chúng ta. Chắc anh
biết rõ hai ngôi nhà ở góc phố?… ở tầng dưới ngôi nhà bên phải, có một
hiệu bánh mì.

Tình cờ đến ngộ!
Thoạt tiên tôi vấp phải xác của một người nhào bánh mì; bây giờ thì là

một đống bột mì mà tôi sắp cho hành hình.

Đem đốt phá, cả xứ bánh mì! Sắp sửa cháy thui cả đống bột mì nhiều

hơn số bột cần thiết để nuôi tôi trong suốt những năm tôi bị đói!

- Nào! Vanhtrax, anh ký tên vào đây!
- Đây!… và cứ đốt thêm một ngôi, nếu cần!

Tôi khoán trắng.
- Đấy! Chúng tôi biết, ông sẽ không phản đối mà.
Một chiến sĩ công xã vừa cười vừa rút từ túi ra một số báo Tiếng kêu

của dân chúng cũ, và chỉ vào một dòng: “Nếu ông Chiê là nhà hóa học, ông
ta sẽ hiểu”.

- Anh đã nghĩ tới chuyện này rồi hả?
- Không! Và không phải tôi đã viết cái câu nóng hổi ấy. Một sáng tôi

đã đọc thấy nó trong bài báo của một người cộng tác. Tôi thấy nó cứng quá,
nhưng chắc chắn là tôi đã chẳng đính chính! Và báo chí của Vécxây đã
không quên vạch ra rằng người ta đã nhận ra đúng chữ nghĩa của tôi và bản
năng kẻ cướp của tôi!

- Đúng, Tôtôn tuyên bố, chúng tôi muốn cho nổ cả điện Păngtêông!

Tôtôn là một tiểu đoàn trưởng có ảnh hưởng lớn với quân lính của

anh, mặc dù anh hết sức nghịch ngợm; nhưng trong lúc bị bao vây, anh đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.