NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 230

"Chắc như tôi đang là tôi đây này. Chỉ cái tên là không phải. Josephine gì gì
đó…" Rồi gã bỗng chăm chú nhìn ông, giật giọng hỏi. "Thế ông có phải là
Clifton Lawrence không?"
Hollywood nói riêng và Los Angeles nói chung không phải chỗ nào cũng
đẹp như trên phim. Nó cũng lắm hang ổ tối tăm, nhiều hắc điếm và cả
không ít những rạp chiếu phim mà chỉ những kẻ bệnh hoạn tình dục mới
năng lui tới. Heo Nái là một trong số đó.
Phòng chiếu rộng và tối. Khi đã quen mắt, Clifton thấy iác đác có vài chục
người xem, cả đàn ông lẫn đàn bà, và nếu là một cặp thì thường là người
đàn bà ngồi lên lòng, úp mặt vào người đàn ông, lưng quay về màn ảnh, cứ
nhấp nhổm, nhấp nhổm.
Bây giờ, mọi tâm trí Clifton đều hướng lên màn ảnh, xét nét từng khuôn
mặt của các nữ diễn viên.
Bộ phim kể chuyện một giáo sư đại học còn trẻ hằng đêm lén đưa các nữ
sinh viên vào buồng mình để thực hiện chương trình dạy thêm-học thêm
mà nhà trường không đặt ra. Các nữ sinh đều rất trẻ, đẹp, nở nang và đều tỏ
ra thông thạo bài vở. Kết thúc giờ học, bao giờ cả thày lẫn trò cũng đều
thoả mãn ra mặt.
Phim hết. Chưa thấy Jill đâu cả. Nhưng rạp vẫn tối om. Chắc chưa hết
chương trình. Đúng vậy.
Màn ảnh lại sáng lên. Bộ phim tiếp theo bắt đầu.
Và Clifton rùng mình khi thấy Jill Castle trần truồng xuất hiện với vẻ đẹp
rực rỡ, phô trương chứ không đằm thắm như bây giờ. Chính xác là Jill rồi!
Dù căm giận nhưng Clifton cũng không khỏi thèm thuồng trước những biểu
hiện của Jill trong phim.
Người ông lâng lâng trong cảm giác đắc thắng.
"Con điếm, mày chết rồi!". Ông lẩm bẩm khi thấy cái tên Josephine Czinski
hiện ra trên màn ảnh.
Clifton đi vào phỏng máy: Người thợ chiếu phim hé cửa khi nghe thấy
tiếng gõ và nói ngay.
"Khu vực cấm, ông bạn. Gõ nhầm cửa rồi".
"Tôi muốn mua bản sao của cuốn phim vừa chiếu", Clifton không úp mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.