NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 58

đến vậy, tại sao anh lại vẫn có mặt ở đây, phải anh đang nghĩ thế không?”
Toby gật đầu một cách máy móc. “Chỉ vì anh có một thứ trời cho mà tiền
bạc không thể mua và ngay cả tài năng cũng khó mà làm nổi. Anh vừa
bước ra sân khấu, người xem đã như muốn ôm chầm lấy. Anh thì chỉ muốn
làm vừa lòng họ, họ thì lại muốn bao bọc, che chở cho anh. Cái đó là vô
giá, như tôi đã nói. Nếu anh có thêm kịch bản hay, biết thêm cách diễn xuất
hợp lý, chắc chắn anh sẽ ở tốp dẫn đầu”.
Toby nghe mà ấm lòng, bỗng lại nhớ tới mẹ. Chính là bà đã cho anh cái mà
Clifton gọi là vô giá đó. Và bây giờ đã gần đúng như bà hứa với anh.
Clifton vẫn đang nói. “Cốt cách của diễn viên là cùng với anh chứ không
thể mua hoặc tập tành mà có đươc. Đi vào việc nhé. Chiều nay tôi sẽ để anh
gặp O’Hanlon và Rainger. Đó là hai tay viết kịch sừng sỏ và họ chỉ phục vụ
các cây hài sáng giá”
Toby không giấu được nỗi lo. “Tôi e mình không đủ tiền...”
“Tôi biết. Cứ coi là vay đi. Sau này anh sẽ trả tôi chứ?” Họ cùng cười.
Tiễn Toby về, Clifton còn ngồi lại văn phòng khá lâu mà chẳng giải quyết
thêm được việc gì bởi vẫn bị gương mặt ngây thơ, đôi mắt xanh biếc của
anh ta ám ảnh. Ông đã bao giờ làm đại lý cho một diễn viên danh tiếng
chưa nhỉ? Nếu có, hẳn đã lâu lắm rồi, không thể nhớ nổi nữa. Lâu nay,
khách hàng của ông đều là những ngôi sao mà ngoài việc giao dịch biểu
diễn cho họ ông còn tốn không ít công sức giữ họ để không bị các đối thủ
cạnh tranh lôi kéo mất. Còn với chàng trai này? Sẽ là một thử thách đây.
Nhưng ông chấp nhận. Từ một mảnh quặng còn vương đầy đất đá mà tự tay
ông gọt rũa thành viên ngọc đắt giá, cũng vui lắm chứ. Thật sự là ông rất
thích chàng ta.
Toby đến gặp O’Hanlon và Rainger tại văn phòng của họ đặt trong hãng
phim Century-Fox ở phía Tây Los Angeles. Cứ tưởng nó cũng đẹp đẽ như
văn phòng của Clifton, ai ngờ nó nhếch nhác, thậm chí bẩn thỉu, từa tựa chỗ
trọ của anh ngày nào. Bà thư ký đứng tuổi, tóc tai bù xù dẫn anh vào phòng
trong. Các bức tường nom đều nhem nhuốc với vật trang trí độc nhất là tấm
bảng chơi phi tiêu và tấm biển mang dòng chữ nguệch ngoạc. Phía trước là
chỗ làm việc mà không hiểu vì sao ba chữ cuối lại đính vào nhau. Đó là nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.