NGƯỜI LẠ TRONG NHÀ - Trang 81

không lật bàn, không giam mình trong phòng ngủ. Đám bạn cười đùa, họ
nâng cốc, Paul lại rót tiếp cho họ. Họ tranh luận và Myriam lo lắng cho giấc
ngủ của con gái. Cô những muốn hét lên vì mệt mỏi.

Đến khi Adam ra đời, mọi chuyện còn tồi tệ hơn. Cái đêm cả nhà từ

nhà hộ sinh trở về, Myriam ngủ thiếp đi trong phòng, chiếc nôi trong suốt
đặt bên cạnh. Paul không thể nào ngủ được. Anh thấy dường như có mùi lạ
nồng nặc trong căn hộ. Thứ mùi giống như trong các cửa hàng bán vật nuôi,
trên sân ga, nơi thỉnh thoảng họ dẫn Mila đến vào dịp cuối tuần. Mùi của
những chất bài tiết và mùi tù hãm, mùi nước tiểu khô lại trong lớp rơm rác
độn chuồng. Thứ mùi đó khiến anh buồn nôn. Anh đứng dậy, mang rác đi
đổ. Anh mở các cửa sổ. Sau đó, anh nhận ra rằng chính Mila đã vứt tất cả
những gì con bé tìm thấy vào bồn cầu, và lúc này nó đang bị ngập, bốc thứ
mùi hôi thối đó khắp căn hộ.

Hồi đó, Paul cảm thấy mình như bị mắc bẫy, bị đè nặng dưới những

nghĩa vụ. Anh lụi tắt, trong khi vốn là người được tất cả mọi người ngưỡng
mộ vì tính tình thoải mái, tiếng cười vang rền, lòng tin vào tương lai.

Anh, con sếu tóc vàng cao ngất nghểu mà các cô gái khi đi qua đều

phải ngoái nhìn mà anh không nhận thấy. Anh đã thôi nuôi những ý tưởng
điên rồ, thôi đề xuất những chuyến đi lên núi vào dịp cuối tuần và những
cuộc đi dạo bằng xe hơi để ra bãi biển ăn hàu. Anh đã tiết chế những cơn
hứng khởi. Vài tháng sau khi Adam ra đời, anh bắt đầu tránh né ngôi nhà.
Anh bịa ra những cuộc hẹn và uống bia một mình, lén lút trong một khu phố
xa nhà. Bạn bè anh cũng đã thành bố mẹ, và phần lớn đã rời Paris về sống ở
vùng ngoại ô, tỉnh lẻ hoặc một nước Nam Âu ấm áp nào đó. Trong vòng vài
tháng, Paul trở nên trẻ con, vô trách nhiệm, lố bịch. Anh có những bí mật và
mong muốn trốn tránh. Anh cũng không độ lượng với chính mình. Anh nhận
thức được thái độ của mình tầm thường đến mức nào. Tất cả những gì anh
muốn là không phải về nhà, được tự do, được sống thêm chút nữa, anh vốn
là người không mấy từng trải và nhận ra điều đó quá muộn. Đối với anh, bộ
trang phục của một ông bố dường như vừa quá rộng vừa quá buồn chán.

Nhưng bây giờ thì chuyện đó đã chấm dứt, anh không thể nói rằng anh

không còn quyết tâm nữa. Hai đứa trẻ ở đó, được yêu thương, được quý báu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.