NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 21

Bỗng nhiên Thục vùng dậy, che mắt.
- Sao vậy? Vẩn Thạch hỏi:
- Em sợ.
- Sợ gì?
- Ngọn lửa trong mắt anh.
Thục nhặt trái thông khô lên, ném ra xa. Lòng tự nhiên nguội lạnh. Cô

ngả đầu vào vai người đàn ông và mơ hồ cảm thấy sự bí ẩn chập chờn
quanh người đàn ông lạ lùng này càng lúc càng dày đặc như lớp sương mù
đang bay quanh những ngọn cây. Nhưng điều đó không làm cho nàng sợ
hãi. Sương mù đã sà xuống thấp, bay ngang mặt hai người. Vẩn Thạch lấy
thuốc lá ra hút. Thục chợt hỏi:

- Anh ở chung với ai thế? Ngoài vợ chồng người đại úy phi công?
- Không có ai khác nữa. Và cặp đó cũng không phải là vợ chồng. Tụi anh

sống với nhau như những kẻ hợp tác.

Thục hỏi:
- Người đàn bà trong bức hình treo ở phòng khách ấy là của chung à?
- Không hẳn như thế.
- Em linh cảm thấy có điều gì khác thường.
Vẩn Thạch quay mặt đi, nhìn ra bờ hồ lúc ấy đã mờ mịt sương chiều.

Thục đứng lên, lòng hoang mang vô định. Lúc trở về, hai người đi thật
chậm bên nhau mà không ai nói gì. Khi tới đỉnh đồi thì Vẩn Thạch đứng
lại, nhìn xuống thành phố, vẻ mặt rất buồn:

- Anh muốn bỏ loài người mà sống một mình nhưng anh lại gặp em. Và

điều đó tự nó đã không thể được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.