NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 62

Vẩn Thạch ngồi dậy, xem xét lại tờ giấy trong túi áo, xong nối đuôi theo

mọi người ra xếp hàng ngoài sân điểm danh.

Sau đó hắn đi vào cầu tiêu lấy mẩu gỗ, mảnh giấy và một con dao nhỏ ra,

cất ở một chỗ kín trên mái rồi bước ra sân.

Cái cầu tiêu chật hẹp và hôi thúi ấy biến thành phòng làm việc hàng ngày

của hắn. Làm con dấu giả là nghề của một kẻ từng tiêu thụ xe gian như hắn,
nhưng làm trong một điều kiện khắc nghiệt như thế thì hắn chưa từng trải
qua. Trên mảnh gỗ của đôi guốc mộc, mỗi ngày khắc một vài chi tiết, hắn rị
mọ làm suốt tuần mới xong công việc. Sau đó là phải giả tự dạng của viên
quản đốc trại giam. Đến chiều ngày thứ tám hắn mới hoàn tất công trình
của mình. Dĩ nhiên tờ giấy mang tên hắn, ngày giờ ra cổng được hắn
nghiên cứu cẩn thận. Hắn chọn giờ ăn trưa để hành động và nếu mọi việc
trôi chảy thì hắn sẽ ra đến thành phố chậm nhất là 13 giờ.

Hắn dùng thuốc đỏ để in con dấu. Thuốc đỏ ấy hắn xin được ở trạm xá.

Tuy dụng cụ thô sơ nhưng con dấu hắn làm cũng khá sắc sảo và giống như
thật.

Đúng như hắn dự tính, khi kẻng báo giờ ăn vang lên và lão già xách xâu

chìa khóa đến mở cửa thì hắn bám ngay lấy lão. Thấy mặt hắn lão biết rằng
mình sắp được món nhậu hay ít ra cũng gói thuốc như thường lệ. Lão vui
vẻ hỏi:

- Đêm qua ngủ được không?
- Ngủ ngon lắm. Nhưng ăn thì không được. Bác thấy cháu thường ra ăn ở

căng-tin.

Lão nói:
- Đó là cậu có tiền, nếu không thì cũng như người ta.
Thạch vỗ vai lão:
- Xin phép bác cháu lại căng-tin một tí nhé.
Lão phất tay cho Thạch đi.
Nhưng hắn không đến căng tin. Hắn tiến ngay ra cổng, chìa tờ giấy phép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.