NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 631

- Nói về tao ư? – Cậu chú thét lên. – Họ nói gì về tao hả?

Đêvit chằm chằm nhìn ông ta. “Ở nhà thờ, khi tôi tới đọc kinh Yisko cho

thầy tôi, người ta đã kể cho tôi nghe về ông. Người ta bảo rằng ông không
tới đám ma thầy tôi vì ông sợ có người sẽ hỏi xin ông mấy xu”.

- Từ Caliphonia tao đến đây trong một hôm được sao? – Noman gầm lên.

– Cánh, tao không có!

Đêvit chực đi ra cửa. “Hượm đã, con”. Mẹ chú khẽ khàng nói. Bà quay

sang cậu em mình. “Khi cậu cần năm trăm đôla, ngay trước chiến tranh ấy,
cậu đã kiếm được từ ai nhỉ?”

Bà lặng thinh một lúc, rồi tự trả lời. “Từ cái ông lão kiết xác

[74]

, ông anh

rể của cậu, ông Chaim, ông hàng đồng nát chè chai ấy. Ông ấy đã đưa tiền
cho cậu, con cậu ghi lại cho ông ấy một mảnh giấy. Mảnh giấy ấy tôi vẫn
còn giữ đây, nhưng đã bao giờ tôi thấy nhận được chỗ tiền ấy chưa?”

- Giấy? – Bơny hỏi, - Giấy nào?

- Tôi vẫn còn giữ đây. – Bà đáp. – Trong cái tráp mà ông Chaim đã bỏ nó

vào cái tối ông ấy đưa tiền cho cậu ấy.

- Đưa tôi xem nào. – Mắt Bơny nhìn theo bà ra khỏi phòng. Ông ta đã

bắt đầu nhớ ra rồi. Đó là một giấy chứng nhận anh rể của ông ta có năm
phần trăm cổ phần trong Hãng Noman khi ông ta mua lại Hãng phim Kim
Cương. Ông ta đã quên bẵng nó. Nhưng một thằng cha luật sư thông thạo
thì có thể làm mảnh giấy ấy trở nên một đống tiền ngay.

Bà chị đã quay lại phòng, chìa cho ông ta mảnh giấy. Nó đã bạc phếch,

ngả màu vàng, nhưng ngày tháng trên đó vẫn còn rõ ràng đâu ra đấy lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.