NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 633

*

* *

Tòa nhà đó màu xám nhem nhuốc, vốn là một tòa nhà của nhà máy, được

xây cạnh sông Hăđxơn, bị bỏ đi không dùng nữa, rồi được chữa lại thành
các tầng để đồ. Phía sau nó có hai thang máy lớn để chở hàng, gần cửa ra
vào phía trước và ba thang máy bé tý, hầu như không vận chuyển nổi số
người làm ở đây ùa vào lúc tám giờ sáng và ùn ùn đổ ra lúc sáu giờ chiều
hàng ngày.

Có năm cơ sở thuê tòa nhà ấy. Tầng một là của một hãng bán phụ tùng ô

tô; tầng hai là một hãng sản xuất son phấn; tầng ba dùng làm xưởng ép của
một hãng nhỏ sản xuất đĩa hát; tầng bốn, xưởng sản xuất của Hãng Henri
Frank, hãng lớn nhất thế giới,cô huyên làm thuốc tránh thụ thai và capôt
với giá bình dân. Tầng năm và sáu là của hãng phim Noman.

Đêvit đến đây từ sớm. Chú từ thang máy bước ra tầng sáu, từ từ đi dọc

theo cái hành lang rộng giữa những hàng giá sắt và gỗ. Chỗ tận cùng, gần
cửa sổ sau là một đám bàn làm việc, lưng quay lại với nhau.

- Xin chào! – Đêvit gọi to. – Có ai ở đây không đấy? – Giọng chú uôm

uôm vọng lại nghe kỳ quái từ cái sàn nhà rỗng tuếch, kín như hang. Trên
một bàn làm việc, có chiếc đồng hồ. Nó chỉ bảy rưỡi.

Cửa thang máy chở hàng mở ra đánh rầm, rồi một người đàn ông tóc bạc

trắng ló đầu ra, ngó dọc hành lang nhìn thấy Đêvit. “Tôi nghe như vừa có ai
gọi gì thì phải”, ông lão nói.

Đêvit bước tới chỗ ông già. “Cháu được người ta bảo đến gặp ông quản

đốc nhận việc ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.