NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 150

Một con bạc ngẩng đầu lên: “Thưa, tôi xin mạo muội hỏi ông rằng sau

đây ông định làm gì?”. Giọng miền Nam của anh ta nghe dìu dịu.

Macx nhún vai, mỉm cười. “Tôi hổng biết nữa. Chắc là phải kiếm việc

chi đó làm”.

- Việc gì vậy?

- Bất kỳ. Tôi cũng khá quen với cưỡi ngựa. Chăn gia súc. Bất kỳ việc gì.

Anh ta chỉ về phía khẩu súng của Macx. “Thế cái kia có tốt không?”

- Tàm tạm.

Anh ta lơ đãng đứng dậy. “Bà Vận đỏ tối nay đối xử với anh chẳng ra

sao cả nhỉ?”

- Thì anh đã giúp được gì cho bà ấy đâu! – Macx đáp.

Tay của con bạc kia đưa vụt lên áo khoác. Anh ta bỗng đờ người, chằm

chằm nhìn vào họng súng của Macx đã chĩa vào mình. Khẩu súng ấy xuất
hiện nhanh đến nỗi anh ta không cảm thấy cả chuyển động của nó.

- Người ta chết vì làm những chuyện dớ dẩn như vậy đó. – Macx nói nhẹ

nhàng.

Mặt anh ta giãn ra, hết sợ. Anh ta mỉm cười. “Anh chúa thật!”, anh ta

kính trọng thốt lên.

Macx nhét lại khẩu súng vào bao. “Có lẽ tôi nghĩ là kiếm cho anh được

một chỗ làm đấy”, anh ta nói. “nếu như không ngại làm cho một người đàn
bà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.