NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 151

- Việc chi thì cũng là việc cả - Mac đáp. – Giờ không phải lúc để so đo

lựa chọn quá cầu kỳ.

Sáng hôm sau, Macx và con bạc kia đã ngồi trong phòng chờ của ngôi

nhà chứa sang trọng nhất ở Niu Olind. Một cô hầu da đen bước vào. “Cô
Pluvie sẽ gặp các ông bây giờ”. Cô ta khụyu chân chào. “Xin mời các ông
theo tôi ạ”

Hai người theo cô gái lên một cái cầu thang dài, thanh lịch. Cô hầu mở

một cánh cửa ra vào, khụyu chân chào, để cho họ bước qua rồi đóng cửa lại
phía sau họ. Macx bước vào phòng hai bước rồi đứng sựng lại, trố mắt
nhìn.

Chưa bao giờ chú thấy một căn phòng như thế này. Tất cả đều một màu

trắng. Những bức tường bọc lụa, những bức màn cửa sổ, các khung gỗ, đồ
đạc trong phòng, bức trướng lụa óng ánh treo trước giường. Ngay cả tấm
thảm sàn trải rộng căn phòng cũng một màu trắng muốt.

- Chàng thanh niên trẻ ấy đây à? – Một giọng nhẹ nhàng hỏi.

Macx quay lại phía giọng nói. Người đàn bà còn làm chú ngạc nhiên hơn

cả căn phòng. Người cao, gần như bằng chú. Mặt trẻ, rất trẻ. Nhưng kỳ lạ
nhất là bộ tóc của cô ta, dài gần tới hông và trắng, trắng xanh như lớp lụa
xatanh óng ánh.

Con bạc nói với vẻ kính trọng: “Thưa cô Pluvie, cho phép tôi được giới

thiệu Macx Xanđ ạ”.

Cô Pluvie chăm chú nhìn Macx một thoáng. “Chào anh”.

Macx cúi đầu. “Chào bà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.