NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 149

- Đem gã mới đến này ra quất cho nó mười roi!

Mặt Macx lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

- Tớ không ghét bỏ gì chú mình đâu. – Viên cai nói nhan. – Biện pháp

phòng ngừa tý chút thôi mà. Nó sẽ in sâu vào đầu óc chú mày đến nỗi mỗi
khi chú mày sinh chuyện gì thì lại nhớ đến nó. – Ông ta quay trở lại bàn.

- Đi nào, chú. – Người da đen giục.

Cửa đóng lại phía sau. Hai người đi dọc hành lang. Giọng anh chàng trật

tự viên ấm áp và an ủi. “Chú đừng có no

[13]

nghĩ gì về mấy cái doi đó cả.”

Anh ta nói, “Anh xẽ đánh doi đầu nàm chú ngất đi, và thế là chẳng còn biết
đến chin doi kia nữa đâu!”

Macx đến thành phố Niu Olind năm đó đúng vào trước dịp hội Madi

Grax

[14]

. Các đường phố đông nghịt người đi lại, cười nói, xô đẩy, chen chúc

nhau. Không hiểu sao, Macx cảm thấy háo hức lây với tâm trạng của họ. Cả
thành phố có cái gì như lôi cuốn chú. Chú quyết định ở lại một đôi ngày
trước khi cưỡi ngựa về miền tây Texas.

Chú gửi ngựa vào một tàu ngựa thuê, trọ tại một khách sạn nhỏ rồi lần

tới khu Latin, tìm những trò vui.

Sáu tiếng đồng hồ sau, chú quăng một cặp hai con mười địch với ba con

bảy xuống bàn, và thế là hết. Chú đã bị thua sạch, tiền của chú, con ngựa,
mọi cái, trừ có bộ quần áo trên người. Chú đẩy ghế đứng dậy:

- Thưa các ngài, thế là tôi hết sạch. Tôi sẽ tới tàu ngựa, dắt con ngựa tới

đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.