NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 165

Macx lắc đầu. Tụi họ quả là hay thật. Đám con gái người Cayơn ấy, trẻ,

khỏe, váy ngắn, chân và đùi chắc lẳn. Khắp cánh đồng, làm cùng với tù
nhân. Tóc bay tung, răng trắng lóa trong tiếng cười, và cái mùi đàn bà của
bọn họ lúc nào cũng luẩn quẩn ở trong mũi mình. Hình như đám con gái ấy
không đếm xỉa đến việc tốp đàn ông là tù nhân. Đối với họ, bọn Macx là
đàn ông, và thế là đủ.

- Tôi mệt quá! – Macx đáp. Chú đặt nĩa xuống, xoa xoa mắt cá chân. Nó

bị phồng lên bởi cái xiềng và cả ngày dầm nước.

- Còn tớ thì không! – Gã tù bên cạnh Rivd thốt lên – Cả năm qua tớ đã

giành hết sức cho tuần này đây. Và rồi nó sẽ làm tớ đỡ buồn, đủ sống qua
được đến sang năm.

- Chớ bỏ lỡ dịp này, Da đỏ ạ - Rivd nói – Không có cái gì trên đời này

tuyệt bằng con gái Cayơn đâu.

- Anh em ơi, phải lắm! Gã bên cạnh thích thú kêu lên.

- Còn anh bạn, kiếm được đứa nào chưa? – Rivd hỏi với qua Macx sang

Maik. Cặp mắt gã lạnh lùng, tàn ác.

Maik không trả lời, vẫn điềm nhiên ăn.

Rivd sầm mặt lại. “Tao đã thấy mày ở trên đồng. Đi đi lại lại cầm súng

trường. Chắc là muốn chỉ cho tụi con gái biết mày có cái của như thế nào
trong quần đùi hả”.

Maik vẫn lặng thinh, bắt đầu lấy một chiếc bánh mì vét vét nước trên đĩa

cho gọn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.