NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 166

Rivd cười tục tĩu. “Bao giờ cũng có một con dở hơi mong tìm một thằng

cha da đen có cái chầy to, dài bằng cả cánh tay tao đây này. Tao cuộc với
mày rằng mày không thể chờ được đến lúc nhét vào bụng một đứa con gái
da trắng đâu. Tất cả bọn đen chúng mày đều mơ đến chuyện ấy hết: nhét
được vào một con bé da trắng.

Maik bỏ miếng bánh mì cuối cùng vào miệng, nuốt ực. Anh rầu rĩ nhìn

cái đĩa sạch không, đứng dậy. “Ối chao ơi, ngon quá”.

- Kìa tao đang nói với mày đấy, thằng đen ạ.

Bây giờ Maik mới cúi xuống nhìn Rivd. Gần như uể oải, anh cúi người

xuống, một tay túm gọn cổ Rivd, từ từ nhấc hắn vùng vẫy như điên lên
ngang tầm mặt. “Mày đang nói chuyện với tao hả, thằng tù này?”

Rivd vùng vẫy, giọng ú ớ nghẹn lại trong họng.

Maik khẽ lắc người Rivd. “Mày hãy nhớ đến điều này: tao nà trật tự

viên, còn mày nà một thằng tù. Muốn sống muốn tốt thì biết điều đừng có
mở mồm sinh sự!”

Tay Rivd tuyệt vọng bơi bơi trong không khí. Mặt hắn tím ngắt lại. Maik

lắc cho hắn mấy cái nữa rồi thờ ơ lẳng hắn rơi huỵch vào tường lán cách đó
gần hai mét.

Rivd vập người vào tường, chuội xuống đất. Mắt hắn nẩy lửa nhìn Maik,

môi lắp bắp nhưng chưa thốt nổi thành tiếng.

Maik mỉm cười với hắn. “Hãy nhớ nấy, nhớ nấy nàm bài học nhớ!”. Anh

cúi xuống lượm cái đĩa không lên, “Mình phải mò đi xem còn có kiếm
được tý cơm nào nữa không. Mẹ kiếp, trần đời hôm nay mới được ăn ngon
thế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.