NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 179

Hai ngày sau, bọn họ có ngựa. Bốn ngày sau, họ xông vào một nhà băng

ở một thị trấn nhỏ, đi ra với một nghìn tám trăm đôla. Và mười phút sau, họ
đã trên đường đi đến bang Texas.

13

Macx đi đến trấn Phot Uôth đón con gái Gim Rivd đi tàu hỏa Niu Olind

tới. Anh ngồi trong cái ghế bành của ông cắt tóc, nhìn chằm chằm vào
gương. Bộ mặt nhìn lại anh không còn là bộ mặt của một đứa trẻ. Cái gò
má cao đã bị che dưới lớp râu quai nón tỉa cẩn thận. Nom anh bây giờ
không còn là người da đỏ nữa.

Macx đứng dậy. “Tôi nợ bác bao nhiêu nhỉ?”

- Năm mươi xu cắt tóc, hai mươi tỉa râu.

Anh quẳng cho anh ta một đồng đôla bạc.

Maik nhấc người khỏi tường tòa nhà để tựa lưng, bước theo. “Đã tới giờ

tàu tới rồi đó”, Macx nói, “có lẽ tụi mình tới ga đi”.

Ba năm rưỡi trở về trước, họ đã đến Phot Uôth này giữa đêm hôm, với

bảy ngàn đôla trong túi buộc ở yên ngựa, để lại phía sau hai nhà băng trống
rỗng và hai người chết. Nhưng họ đã gặp may. Không một ai trong số ba
người bị nhận dạng khác lời miêu tả “là kẻ lạ mặt”.

- Cái trấn này nom có vẻ khá đó. - Macx háo hức thốt lên. – Tôi đếm

được ở hai nhà băng trên đường ta gặp đây nè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.