NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 192

Cửa quán mở, một gã chăn bò cao lớn, tóc đỏ bước vào. Anh ta bước tới

chỗ bàn của hai người, thả bộp cái chai không xuống, phá lên cười sảng
khoái: “Bồ Chaly Đobx đến đây thật đúng lúc, có phải không? Cái thứ
nước tequila khốn kiếp kia chắc chắn sẽ ăn loét dạ dày của các cậu đấy! Ê
bồi đâu, đem đến cho bọn tôi một chai whisky”

Người bán bar bày chai rượu và mấy cái cốc lên bàn rồi đi. Chaly rót đầy

ba cốc rượu. Tất cả uống.

- Cậu quay lại làm chi vậy, Chaly? – Macx hỏi. – Tớ đã tưởng cậu ngược

đường Rene cơ mà.

- Đúng vậy. Nhưng tớ đụng phải một món lớn chưa từng thấy. Hời đến

nỗi không thể lờ đi được.

- Chi vậy? – Macx vừa hỏi vừa cúi thấp người về phía trước.

Chaly hạ giọng. “Một ngân hàng mới toanh.Còn nhớ năm ngoái tớ bảo

các cậu rằng người ta đang đào mỏ dầu ở Texas chứ? Tớ quyết định sẽ rẽ
qua đó xem tí tỉnh trên đường ngược lên”. Anh ta rót thêm và uống tuột cỗ
rượu rất nhanh. “Ờ, họ đúng là tìm thấy thật. Cái trò ngộ nhất chưa từng
thấy. Họ thả một cái giếng xuống đất và thay cho nước vọt lên từ đó, là dầu.
Họ bơm nó qua ống, đóng vào thùng rồi chở sang miền đông. Khắp chỗ đó
nơi nào cũng có dầu và cái nhà băng ấy chật nứt ra vì tiền”.

- Tớ nom có vẻ ngon đa. – Macx thốt lên. – Vậy bàn soạn sao.

- Một gã người ở đấy đề ra việc, nhưng gã cần người. Gã cần ba. Mỗi

cánh ta được một.

- Công bằng đó! – Macx gật đầu. Anh quay sang Maik. – Anh nghĩ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.