NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 198

- Hượm đã. – Chaly phản đối. – Nếu ông nghĩ là ông ta nói dối thì giết

ông ta đi.

Ed đứng dậy, quay lại cáu kỉnh nhìn Chaly. “Đám nhãi ranh các chú ngày

nay phiền thế đấy! Chúng mày không có gan tí nào cả. Chúng mày câu nệ
bỏ cha đi ấy. Lão mà chết thì mở két chó gì được”.

- Nếu mày không thích thì xéo. – Ed gắt lên tàn nhẫn. Trong cái két kia

có năm mươi nghìn đồng, tao phải lấy bằng được.

Macx quay ngoắt người khỏi cửa, đi trở lại cửa chính. Bước được hai

bước, anh bỗng đứng khựng lại vì nghe được lời Ed vọng ra.

- Mày tin lời tao, cách này có kết quả đấy. Mươi mười hai năm trước,

thằng Harix “rỉ”, Tom Đot và tao đã làm tương tự với một thằng săn trâu
cùng với con vợ mọi đỏ của nó…

Dạ dày Macx đột ngột cuộn thốc lên, anh phải bấu vội vào tường cho

khỏi ngã. Anh nhắm mắt lại và cảnh túp nhà gỗ lại hiện ra trước mắt anh –
ba anh chết đờ người treo lủng lẳng, má anh rũ một đống dưới sàn, ánh lửa
hồng da cam trên nền trời đen thẫm.

Đầu anh đột nhiên thoáng hẳn. Anh lắc mạnh một cái. Một cảm giác lạnh

lùng, chết lặng đã thay cho cơn buồn nôn. Anh đi về phía phòng trong.

Ed vẫn lúi húi quì bên lò sưởi. Chaly đứng xa xa ở góc phòng, mặt tái

mét, kinh tởm. “Thằng cha đó có giấu vàng quẩn quanh ở đâu đấy. Cả trấn
Đogio biết như vậy..” Ed ngẩng lên, nhìn thấy Macx đã đi qua phòng, đứng
trước mặt hắn”. Mày vào đây làm gì hả? Tao đã bảo ra canh cửa mà!”

Macx nhìn hắn. Giọng anh ồm ồm: “Thế mày có lấy được chỗ vàng ấy

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.