NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 196

lôi người dưới đất vào. Người đàn ông nảy lên rồi im phắc khi Macx thả tay
kéo.

- Xem cửa chính! – Ed rít lên.

Macx lao tới cửa ngó mắt nhìn ra ngoài. Phố vắng tanh, lạnh ngắt.

“Không có ai cả”, anh đáp.

- Tốt, - Ed nói. – Nào ta vào việc. Ông ta quay lại người đàn ông kia. –

Mở két sắt ra!

Ông ta trạc gần sáu mươi. “Tôi… tôi không thể!” – ông ta lắp bắp thốt

lên, trợn trừng kinh hoảng nhìn người nằm dưới đất”. chỉ có ông Godon
biết. Ông ấy là chủ tịch ngân hàng. Người duy nhất biết số khóa”.

Ed quay sang Macx. “Đánh thức lão ta dậy”.

Macx quì xuống bên cạnh người đàn ông, lật mặt ông ta lên. Đầu ông ta

méo một cách kỳ lạ, hàm trễ xuống. Anh ngẩng lên nhìn Ed. “Không đánh
thức được rồi. Ông đã gõ thủng đầu lão”.

- Lạy chúa tôi! – ông già kêu lên, gần như ngất xỉu.

Ed lừ lừ đi đi lại trước mắt ông lão. “Giờ thì có lẽ ông phải chuẩn bị mở

két rồi đấy!”

- Nhưng… nhưng tôi không thể. – Ông già lắp bắp. – Tôi không biết số

khóa.

Ed vả mạnh vào mặt ông già. “Mở két!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.