NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 241

Cả căn phòng lạnh ngắt ngượng ngập. Không ai mở miệng một hồi lâu.

Rồi tôi nhoẻn cười, bước tới cái bồn đi giải. “Ấy làm thế này để ta không
phải ghi vào biên bản là cuộc họp đã kết thúc hoàn toàn thất bại”. Tôi vừa
đái vừa nói với qua vai.

Sephind là người đầu tiên phá vỡ tình thế. Tôi nghe thấy tiếng anh ta thì

thào rất nhanh với những người khác. Khi tôi quay trở lại, anh ta nhìn thẳng
vàot ôi. “Xin hiệp sức cùng tôi”, anh ta nói, “mười hai rưỡi”.

Thỏa thuận nhanh như thế chứng tỏ họ rất cần, thực sự cần lắm. Thoạt

đầu, tôi lắc, rồi bất chợt này ra một ý nghĩ. “Tôi đã được nghe ba tôi nói rất
nhiều về ông. Ông cụ nói ông là một nhà thể thao thực sự. Ông chơi cuộc
mọi cái”.

Một nụ cười xuất hiện trên đôi môi mỏng dính của anh ta. “Ấy, đôi khi

tôi cũng có chơi cuộc thật”, anh ta công nhận.

- Tôi xin cuộc hai triệu rưỡi rằng ông không thể đái trúng cái máng đi

giải từ chỗ ông đang đứng đó. – Tôi chỉ tay tới cái máng cách anh ta độ mét
hai. Nếu ông làm được, hợp đồng sẽ là của ông, mười hai triệu rưỡi. Nếu
ông thua, tôi sẽ chỉ đồng ý với mười lăm.

Anh ta há hốc mồm, trố mắt nhìn tôi qua cặp kính. “Ông… ông Cođơ!”,

anh ta lắp bắp.

- Cứ gọi tôi là Giônơx cho thân mật. Nhớ rằng hai triệu rưỡi đấy nhé.

Anh ta nhìn những người khác. Họ đang trố mắt nhìn anh ta. Rồi nhìn

tôi. Cuối cùng cái lão đại diện cho hãng Hóa chất Malơn thốt lên. “Hai triệu
rưỡi đôla đấy, Matin. Với số tiền lớn như thế, bảo tôi tôi cũng làm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.