NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 262

Giọng ông ta thì thào bí mật: “Nêvađa thì không sao ạ, thưa ông Cođơ.

Nhưng lão đại lý của anh ấy, Đan Piơx là một thằng cha rất ghê gớm. Ông
Noman chỉ muốn cung cấp cho ông một số điểm trước khi ông cò kè với
lão ấy thôi”.

Tôi với lấy điếu thuốc. Phôn Enxtơ đã không để phí thời gian. Ông ta đã

chạy bổ tới chủ của mình ngay sau khi đã đánh hơi được món tiền của tôi.
Tôi không hiểu bọn họ muốn gì, nhưng chắc chắn là điều ấy sẽ không hề
đem lại lợi ích cho Nêvađa.

- Xin chờ ở dưới đó cho đến lúc tôi mặc xong quần áo. Tôi sẽ gọi điện

lại.

Tôi đặt ống nghe xuống, châm thuốc. Cái bìa xanh của bản thảo đập vào

mắt tôi.Tôi lại cầm ống nghe lên: nói với cô tổng đài số điện thoại của Tony
Môrôni ở nhà riêng dưới thung lũng.

- Xin lỗi đã đánh thức bác, bác Tony ạ. Giônơx đây.

Giọng dịu dàng của ông bật cười khe khẽ trong ống nói. “Không sao cả,

anh Giônơx ạ. Tôi vẫn dậy sớm đấy. À nhân tiện, chúc mừng anh đã lấy vợ
nhé!”.

- Cảm ơn bác! – Tôi nói như máy, đột nhiên mới nhận ra rằng chưa hề

nghĩ tới Mônica từ khi đến thành phố. – Có phải các bác đã chi tiền cho bộ
phim mới của Nêvađa không?

- Thằng phản bội ấy à?

- Vâng.

- Có, chúng tôi đã chi tiền. – Ông đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.