NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 276

Tôi mỉm cười lại. “Cậu là một phi công tuyệt diệu Băz ạ. Cậu cứ chúi

mũi vào việc bay lượn đi, còn để phần tính toán làm ăn cho tớ lo. Tôi sẽ
làm cho cậu giàu sụ”.

Anh chàng rút một điếu thuốc lá. “Ôkê”, anh nói thoải mái, “nhưng tớ

vẫn cứ nghĩ rằng cậu điên khi làm cái máy bay ấy đấy, không khéo ta mất
béng cả váy với nó đấy!”.

Tôi không trả lời khi tôi và Morixây đi r axe. Giải thích cho Băz về

những quy tắc đơn giản về ngân khoản thì cũng vô ích.

Hãng I.C.A sẽ đặt mua hai mươi chiếc máy bay này từ công ty máy bay

Cođơ. Rồi hai công ty này sẽ cược động sản của chúng cho công ty thuốc
nổ Cođơ. Sau đó thuốc nổ Cođơ sẽ thanh toán số đó ở ngân hàng trước thời
hạn, thậm chí trước cả khi những cái máy bay được làm ra. Tình thế tồi
nhất có thể xảy ra, nếu như cái máy bay không tốt, là Công ty thuốc nổ
Cođơ sẽ bớt được một khoản thuế lớn.

Tôi chui vào ô tô. “Chúc bộ phim gặp may nhớ!”, Băz thét với theo khi

chiếc xe rồi máy chạy đi.

Tôi rẽ vào cái cổng lớn của xướng phim Noman. Anh chàng gác cổng ló

đầu ra khỏi chòi gác rồi vẫy tay bảo tôi cứ đi. “Chào ông Cođơ ạ. Chúc ông
may mắn!”.

Tôi mỉm cười, lái xe tới chỗ đó. Một cái biển nhỏ cắm ở đó: ÔNG Cođơ.

Họ không quên một cái trò nào khi phải quỵ lụy rút được tiền. Trong phòng
ăn của ban giám đốc có một cái bàn dành riêng mang tên tôi. Tôi được hẳn
một biệt thự riêng với một dãy văn phòng, hai thư ký, một tủ rượu đầy ăm
ắp, một tủ lạnh chạy điện, một nhà vệ sinh và nhà tắm riêng, một phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.