NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 274

- Cái mà tôi quan tâm là sức chở và tốc độ. – Tôi nói.

- Nếu tính toán của tôi mà đúng, - Morixây nói – thì chúng ta có khả

năng chở được hai mươi người cộng thêm phi công chính và phi công phụ,
ở tốc độ hành trình khoảng hai trăm năm mươi dặm một giờ. Nó có thể bay
liền sáu tiếng mới lấy dầu thêm.

- Ông định nói rằng ta có thể bay từ đây đến Niu Yooc mà chỉ đỗ có một

lần xuống Chicagô thôi ư? – Băz nghi ngờ hỏi. – Tôi không tin!

- Đấy là tính toán của tôi chỉ ra thế, thưa ông Đantơn. – Morixây nhã

nhặn đáp.

Băz nhìn tôi. “Cậu có thể quăng tiền của cậu vào những kế hoach vớ vần

kiểu này. Còn tớ thì xin kiếu. Tớ đã trải qua quá nhiều những ước mơ tàu
bay giấy như thế này rồi”.

- Chế tạo cái đầu tiên mất độ bao nhiêu? – Tôi hỏi Morixây.

- Bốn đến năm trăm ngàn. Sau khi đã khắc phục được các lỗi kỹ thuật, ta

có thể sản xuất với giá hai trăm năm mươi ngàn một cái.

Băz cười khan khan. “Nửa triệu một cái máy bay? Có mà là phát rồ!

Không bao giờ đủ lại được vốn!”.

Vé tàu hỏa hạng nhất từ bờ biển này tới bờ biển bên kia nước Mỹ là bốn

trăm đôla. Đi gần hết bốn ngày đêm. Cộng thêm ăn uống nữa, mỗi người
phải mất hơn năm trăm đôla. Một cái máy bay như thế này có thể chở mỗi
chuyến trị giá bảy ngàn, cộng thêm quyền chở thư nữa, thành ra tám ngàn
rưỡi. Bay mỗi tuần năm chuýen, thì chưa đầy hai mươi tuần chúng tôi đã
thu về đủ chi phí, cộng thêm cả chi phí sử dụng. Từ đó trở đi thì mọi cái sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.