NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 273

tôi rằng đấy là mẹ kế của anh chứ gì!”.

- Đúng thật thế!

Một tiếng “Cạch” cáu kỉnh vang lên trong máy, rồi ống nghe chết lặng

trong tay tôi. Tôi nhìn xuống nó một hồi lâu, rồi bật cười.

Mọi cái đều đúng hết sức.

Và cũng sai hết sức.


7

Qua cửa sổ, tôi nhìn ra sân bay. Năm bảy chiếc máy bay đang xếp hàng

khởi động, ba chữ cái ICA màu đỏ, trắng và xanh quấn vào nhau ở bên
sườn, ở dưới cánh chúng. Tôi lại nhìn xuống bản thiết kế, rồi ngẩng lên
nhìn người kỹ sư.

Anh chàng Morixây này còn rất trẻ, trẻ hơn cả tôi nữa. Anh ta đã tốt

nghiệp trường M.I.T

[21]

, chuyên ngành thiết kế và kỹ thuật hàng không. Anh

ta không phải là phi công. Anh ta thuộc một thế hệ mới, thế hệ đi bộ trên
không. Đề nghị của anh ta rất mứoi. Một cái máy bay cánh đơn, hai động
cơ, có thể nâng hầu như bất kỳ một vật gì lên không trung.

Anh chàng kéo cái kính trễ hơn xuống mũi. “Thưa ông Cođơ, theo như

tôi thấy”, anh ta nói bằng cái giọng chính xác của mình, “thì bằng cách làm
cánh sâu thêm, chúng ta sẽ có được sức nâng ta cần và cũng tăng được khả
năng chứa nhiên liệu. Cộng thêm vào đó, ta tạo thêm được cái lợi cho tầm
quan sát trực tiếp của phi công”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.