NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 292

Tôi nhìn quanh một lươt. “Tên cô là gì?”.

Cô ta nhìn thẳng lại vào tôi. “Tôi là Ilenơ Gala, người vẽ mẫu quần áo”.

- Được rồi, thưa cô Gala. Cô thử nói xem tôi không hiểu cái gì vậy.

- Cô Malovi phải được phục trang theo những mốt mới nhất. – Cô ta

bình thản đáp – Ông Cođơ, như ông thấy đấy, mặc dù chúng ta phải quan
tâm nhất định đến cái thời điểm câu chuyện xảy ra, nhưng những đường nét
cơ bản phải thể hiện được những gì mới nhất của mốt hiện nay. Đấy là lí do
của phần lớn đàn bà đi xem phim. Điện ảnh là tạo ra mốt mới mà.

Tôi nheo mắt nhìn cô ta. “Mốt hay không mặc kệ, cô Gala ạ, thật vô lý là

một cô gái phải nom như đàn ông thì mới gọi là mốt. Không một người đàn
ông có đầu óc gọi là bình thường nào có thể thích một thứ bú dù như thế
kia cả”.

- Giônơx, đừng đổ tội cho cô Gala. Tôi bảo cô ta làm thế đó.

Tôi quay ngoắt sang Nêvađa. “Anh bảo hả?”.

Anh gật đầu.

Sớm hay muộn, điều đó cũng phải xảy ra. Tôi để giọng mình trở nên

lạnh ngắt. “Lúc này, vốn bỏ ra là tiền của tôi và đã thỏa thuận ở hợp đồng
tôi là ông chủ. Từ nay trở đi, anh chỉ bận tâm vào vai của anh thôi nhé, mọi
cái khác sẽ là chuyện để tôi lo.”

Môi Nêvađa mím chặt lại. Tít ở đáy mắt anh, tôi thấy nỗi tủi cực của

anh. Tôi quay đi để khỏi phải trông thấy nó. Raina chăm chú theo dõi
chúng tôi dưới một vẻ thờ ơ rất kỳ quặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.