NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 314

Raina loáng thoáng nghe thấy có tiếng người ở bên ngoài cửa. Cô đang

mệt. Người cứ bã ra, thấy rã rời. Mọi vật giờ chỉ còn là một màn sương mờ
mờ dìu dịu. Mơ hồ, cô thầm hỏi không rõ giấc mơ ấy còn đến nữa hay
không. Những đường viền sắc cạnh của nó đã chạm vào đầu cô. Tốt lắm.
Giấc mơ đến đây rồi.

Nhẹ nhàng, khoan khóai, cô buông mình rơi xuống nó. Cô chìm mãi,

chìm mãi vào trong giấc mơ. Cô mỉm cười mà không biết, úp vùi mặt vào
gối. Cô đang ngập chìm vào giấc mơ của mình. Giấc mơ về cái chết mà
ngay từ ngày còn bé, cô đã bao lần từng mơ thấy.

2

Dưới bóng lá của những cây táo già cao lớn, cái sân mát rượi. Raina ngồi

bệt xuống cỏ, sắp xếp mấy con búp bê quanh tấm ván nhỏ dùng làm bàn.

- Này Xudi, - cô bé nói với mấy con búp bê nhỏ tóc đen,- con không

được nhai tộp toạp thành tiếng như vậy.

Đôi mắt đen của con búp bê nhìn cô bé trân trân không chớp.

- Trời ơi, Xudi.- Cô bé lo lắng thốt lên một cách tưởng tượng.- Con lại

làm đổ tóe ra hết quần áo rồi! Thế là lại phải thay cho mày!

Cô bé nhấc con búp bê lên, nhanh chóng thay quần áo cho nó. Cô giặt áo

quần trong một cái chậu tưởng tượng, rồi là chúng. “Bây giờ mày phải giữ
gìn cho sạch đấy”, cô bé đe, giả vờ cáu kỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.