NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 327

- Đúng vậy- Malovi đáp.- Sẽ có những cuộc bầu cử và những cuộc vận

động. Một ứng cử viên cần tiền đóng góp cũng gần như cần phiếu bầu cho
mình.

Đanđi mỉm cười. “Tôi đã nói với ông lần nào rằng tôi đã từng gặp cha

ông chưa nhỉ?”.

Malovi cũng mỉm cười lại. “Chưa, ông chưa nói bao giờ. Nhưng ông cụ

nhà tôi luôn nhắc đến điều ấy. Ông cụ đã kể cho tôi nghe không biết bao
nhiêu lần là cụ tống cổ ông ra khỏi chức vụ của ông một bận như thế nào”.

Đanđi Gim gật đầu “Đúng vậy. Ông cụ nhà ông tính như lửa ấy. Người ta

có thể nhầm ông cụ là người Aixlen. Mà tất cả những gì tôi làm là hỏi xin
cụ ít tiền đóng góp. Đã hai mười năm từ ngày đó đến nay rồi. Khi ấy tôi
đang vận động để làm một chân Hội đồng thành phố. Ông có biết ông cụ
khi đó nói với tôi thế nào không?”.

Malovi lắc đầu.

- Ông cụ chửi thề rằng nếu tôi trúng cử, dù chỉ là vào chức vụ anh chàng

bắt chó thôi, thì ông cũng đem cả gia đình cuốn xéo ngay khỏi thành phố!-
Đanđi Gim mỉm cười.- Cụ sẽ không vui nếu cụ biết được rằng ông đã đóng
góp cho quỹ vận động bầu cử của tôi đâu.

Malovi vẫn vững vàng. “Cha tôi là cha tôi, và tôi rất kính trọng ông cụ.

Nhưng cái tôi làm với tiền của tôi và đường lối chính trị của tôi là việc của
tôi, chứ không phải của ông cụ”.

- Ông còn con cái nào nữa không?- Đanđi Gim hỏi.

- Một cháu trai- Giơronđin đáp nhanh.- Lađi lên tám tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.