NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 342

những bức ảnh này ở đâu ra thế?”, cô hỏi, giọng háo hức là lạ.

- Đưa chúng cho tao! – Chú ra lệnh, bước tới gần cô.

- Em không đưa! – Cô đối lại, quay lưng về phía chú. – Em chưa xem hết

chúng.

Cô khẽ uốn mình, trượt thoát ra khỏi cánh tay chìa ra của chú, chạy sang

phía đối diện, ở đầu kia giường. “Để em xem xong đã”, cô nói bình tĩnh,
“rồi anh sẽ lấy lại chúng”.

“Không!”, chú khàn khàn rít lên, ngã ngay xuống giường vồ lấy cô.

Cô quay người, né tránh. Nhưng tay chú đã chộp được vào vai cô. Cô

ngã nhào xuống giường cạnh chú, các bức ảnh bay tóe ra. Cô không quờ
quờ vơ lấy chúng. Chú ghì lấy cái đai vai áo cô, cố không cho cô nhặt được
ảnh. Cái đai áo đứt phựt, trơ lại trên tay chú, chú dừng phắt lại, đờ mắt nhìn
trân trân vào một bầu vú trắng lóa lộ ra khỏi áo tắm.

- Anh làm đứt dây áo em rồi! – Cô thốt lên khe khẽ, không hề cử động

gì, chằm chằm nhìn mặt chú.

Chú lặng thinh.

Từ từ, cô mỉm cười, đưa một tay lên ngực, nhẹ nhàng xoa xoa lòng bàn

tay day lên núm vú. “Em cũng xinh như những người trong ảnh kia chứ,
phải không?”

Như bị thôi miên, chú đờ đẫn không thốt nổi nên lời, mắt dõi theo những

chuyển động cố ý của bàn tay cô bé. “Có phải không?” Cô hỏi lại. “Anh cứ
bảo cho em biết đi. Em không nói cho ai đâu. Thế anh nghĩ vì sao em lại để
cho anh nhìn em khi em thay quần áo nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.