NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 351

- Vâng, thưa bố. – Chú quay lại phía mẹ mình, hôn bà. “Chào bố mẹ ạ”,

chú nói và bước nhanh vào trong nhà.

- Không hiểu chuyện gì đã xẩy ra với nó thế?

Harixon Malovi xì mũi: “Anh hiểu chuyện gì rồi”.

- Anh biết ư?

Ông gật đầu. “Nó đã trở nên hư. Có vậy thôi. Nó đã quen với cái lối mọi

cái phải chiều theo ý muốn của nó. Nó sưng xỉa mặt mày lên khi buột phải
làm một việc nhỏ như đưa em gái nó đi xem. Nó cáu bởi vì nó không thể
ngồi ở sân nhà Randon, úp thìa với con Giôân, em họ thằng Tony ấy.

- Hary, anh ăn nói sao mà khiếp thế!

- Không, anh không nói quá đâu. Hãy tin anh. Anh hiểu lũ con trai mà.

Cái thằng Lađi cần một ít khuôn phép. – Ông bắt đầu nhồi thuốc vào tẩu. –
Và em cũng phải làm thế với Raina. Cứ cho con bé mọi thứ nó đòi, rồi thì
nó cũng sinh hư đấy.

- Em biết cái gì làm anh bực dọc rồi. – Bà thốt lên. – Anh không thích

cái ý nghĩ rằng chúng nó đang lớn lên thành người lớn. Anh muốn mãi mãi
giữ chúng là trẻ con.

- Không phải thế. Nhưng em phải công nhận là chúng nó đã hư rồi.

- Có thể là chúng nó cũng đã hư thật! – Bà chịu.

Ông mỉm cười. “Ờ, xét cho cùng, thật hay là tháng sau chúng đã đi học

trở lại. Trường Barinhton sẽ tốt cho thằng Lađi lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.