NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 380

không?

-Không.

Raina nhảy vụt lên. “Để em tắt điện đi. Chị khi ấy sẽ thấy”.

Cô tắt phục đèn và đứng sững trước mặt Magrit. “Nhìn nhé”, cô thốt lên,

vuốt hai tay dọc thân người. Có tiếng lách tách khe khẽ và những đốm sáng
li ti hiện ra trên đầu ngón tay cô. Raina cầm cốc rượu của mình lên, uống
cạn. Cô chìa cốc về phía Magrit. “Cho em xin cốc nữa, được không Pêgi?”.

-Tất nhiên được chứ . – Magrit đáp, rót đầy cốc cho cô.

Raina đưa cái cốc lên miệng, nhấp nhấp.” Sâm banh chỉ là đồ uống có

bọt tạo từ rượu vang”. Cô nghiêm trang nói, “nhưng ngon hơn. Nó không
ngọt như cái kia”.

-Nó làm ấm thêm ở đây, đúng không em?

- Đúng là nóng hơn thật.- Raina đáp. – Chị muốn em bật quạt không?.

-Ố đừng.- Magrit đáp nhanh.- Chúng ta sẽ bị cảm gió mất. Chị sẽ cởi áo

ra thôi.

Cô cảm thấy Raina dán mắt vào cái ngực nhỏ của mình. Cô vội nâng cốc

rượu cô lên. “Có sao không em?”.

Raina lắc đầu. Cô nhấc cốc rượu lên, uống một hớp nữa. “Chị nghe thấy

tiếng nhạc không?”

Magrit gật. “Đấy là ban nhạc ở phòng nhảy. Họ đang chơi một điệu van-

xơ đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.