NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 410

Cô mỉm một nụ cười ở tư thế lộn ngược với ông. “Em đang đứng bằng

đầu mà”.

- Anh cũng có thể thấy thế. Nhưng tại sao vậy?

- Amru Xinh bảo thế này rất tốt cho não. Máu mới sẽ rửa sạch não, đem

lại một tầm nhìn, cuộc đời sâu xa và mới mẻ. Anh ấy nói đúng thật. Anh
không biết đâu, nhìn kiểu này thấy mọi cái khác lắm.

- Thế Amru Xinh có bảo em người ta hôn một cô gái lộn ngược đầu như

thế nào không? - Ông mỉm cười hỏi.

- Không - Cô đáp. Một nụ cười ranh mãnh hiện ra trên mặt cô - Em đã tự

nghĩ ra rồi! - Cô cong lưng lại về phía sau, động đậy hai chân.

Ông bật cười to: Không thể nào nhẫm lẫn được cái ý mời của hình chữ Y

cô tạo nên sát tường. Ông cúi nhanh xuống, đặt đầu vào giữa hai chân
giạng ra của cô, hôn cô.

Cô phá lên cười, ngã sụp xuống sàn. “Thật tốt khi được nghe thấy em

cười”. Ông nói “Thoạt đầu em chẳng cười nhiều đâu”.

- Thoạt đầu em không thấy hạnh phúc.

- Còn bây giờ thì em hạnh phúc? - Ông hỏi.

Cô ngẩng lên nhìn ông, mắt vẫn còn lóng lánh ánh cười. “Rất hạnh

phúc”. Cô đã là một người khác hẳn với cái cô gái đờ đẫn mà ông thấy một
đêm nọ mấy tháng trước. Ông nhớ lại tiếng chuông điện thoại réo bên
giường của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.