NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 412

sát đã hoàn toàn thức hiện được việc cách ly cô trong một căn phòng thay
quần áo của xưởng nặn tượng.

- Bạn của ông có vẻ như đang ở trong một cơn choáng tinh thần rất tồi tệ,

thưa Mơxiơ - viên phó trưởng khu cảnh sát nói- Tôi đã cho mời một bác sĩ.
- Ông ta nói sau khi Giăcơ đã tự giới thiệu.

Giăcơ cúi đầu. “Ngài thật tử tế quá, thưa ngài phó cẩm. Có lẽ ngài làm

ơn thuật lại cho tôi hay xem chuyện gì đã xẩy ra được không ạ? Tôi vừa
mới đến, theo điện thoại của một người bạn chung của chúng tôi”.

Viện phó trưởng khu cảnh sát khoát tay rộng sang bên. “Chả có gì đâu,

chuyện thông thường ấy mà, thưa ông. Cô Brađlây ngã xuống cầu thang.
Chúng tôi chỉ yêu cầu một bản tuyên bố về sự kiện của cô Malovi thôi,
người duy nhất ở bên cạnh nạn nhân lúc xẩy ra sự việc”.

Giăcơ gật đầu. Nhất định là phải có cái gì hơn thế, ông thầm nghĩ. Nếu

không thì tại sao Amra Xinh lại phải gọi ông. “Cho phép tôi vào phòng
thay quần áo chứ ạ?”.

Viên phó cẩm cúi đầu. “Tất nhiên, xin mời ông”.

Giăcơ bước vào phòng. Raina đang ngồi trên một cái ghế tựa nhỏ, gần

như khuất một nửa sau một người đàn ông cao lớn, đầu quấn khăn.

- Ông Đexchampx?

Giăcơ cúi đầu. “Tôi xin sẵn sàng phục vụ ông, thưa ông Xinh”. Ông liếc

nhìn Raina. Có vẻ như cô không nhận ra ông.

Amru Xinh cất tiêng nói, giọng anh dịu dàng như đang bảo một đứa trẻ.

“Bạn cô, ông Đexchampx đã đến đây rồi, thưa cô”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.