NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 411

- Mơxiơ Đexchampx ạ? - Một giọng trầm, lặng lẽ hỏi.

- Gì thế? - Ông vẫn còn nửa ngủ, nửa thức.

- Tôi xin lỗi vì đã quấy rầy giấc ngủ của ngài. - Giọng nói đó tiếp bằng

tiếng Pháp với lối phát âm lơ lớ kỳ cục của người Anh đồng thời cũng
không thật Anh. - Tên tôi là Amru Xinh. Tôi đang ở với một người bạn của
ông. Mađơmoađen Raina Malovi. Cô ấy cần sự giúp đỡ của ông.

Ông tỉnh ngủ hẳn. “Có nghiêm trọng lắm không?”

- Rất nghiêm trọng. Mađơmoađen Brađlây vừa bị tai nạn. Cô ta đã xẩy

chân ngã chết và cảnh sát thì đang làm rất rắc rối.

- Hãy để tôi nói chuyện với Mađơmoađen Malovi nào.

- Không may là cô ấy đang ở trong tình trạng không thể tới điện thoại

được. Cô ấy đang bị choáng váng hoàn toàn.

- Anh đang ở đâu vậy?

- Tại xưởng của Pavăng, nhà điêu khắc ấy. Ông biết chỗ chứ?

- Có - Giăcơ đáp nhanh - Nửa tiếng nữa tôi sẽ đến đó. Từ giờ đến lúc ấy

đừng để cô ấy nói chuyện với bất kỳ ai.

- Tôi đã làm như vậy. Cô ấy sẽ không nói gì với bất kỳ ai cho đến khi

ông tới.

Giăcơ không hiểu hết những gì Amru Xinh ngụ ý mãi tới khi ông nhìn

thấy được bộ mặt tái mét và đôi mắt không còn thần sắc của Raina. Cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.