NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 435

-Chúng tôi sẽ có thể nói nhiều hơn sau khi xem qua điện não đồ. – Ông

rít thuốc. – Nhưng đã rõ là có những dấu hiệu xác định được những vùng
nơtron bị hỏng.

-Thưa bác sĩ, xin bác sĩ làm ơn nói theo lối tôi có thể hiểu được ạ.

-Tất nhiên rồi. – Ông thở mạnh. – Não của cô ấy đã lộ rõ rằng nó có

những vùng thần kinh bị hỏng. Những chỗ hỏng này đã làm cô ấy khó nhớ
được sự vật, những thứ đơn giản, thường ngày, như tên người, tên đất, thời
gian. Mọi cái trong não cô ấy giờ đây là ở hiện tại. Không có quá khứ nữa,
có lẽ không có cả khái niệm hôm nay. Chính vì do cô gắng một cách không
tự giác để nhớ lại các chuyện thông thường ấy mà não bị căng thẳng và gây
nên cơn nhức đầu.

-Nhưng đấy chẳng phải là dấu hiệu tốt ư? – Cô hy vọng hỏi. – Đây là lần

đầu tiên trong suốt một tuần qua cô ấy nom có vẻ khá bình thường.

-Tôi biết cô lo lắng vô cùng. – Ông nói thận trọng. – Và tôi cũng không

hề muốn tỏ ra bi quan một cách quá đáng, nhưng cơ thể con người là một
cái máy rất lạ lùng. Cô ấy được như vừa rồi thật quả là đáng khâm phục cái
sức chịu đựng của cơ thể cô ấy. Cô ấy đang phải trải qua những đợt sốt hồi
qui cực kỳ cao. Cơn sốt ấy tàn phá tất cả mọi cái trên đường nó gặp. Thật
gần như là chuyện thần kỳ ấy, khi nó hơi giảm đi một tý, dù chỉ trong một
thoáng thôi, như vừa rồi, cô ấy lại có thể trở lại cái vẻ ngoài minh mẫn thế.

-Bác sĩ nói như vậy có nghĩa là cô ấy đang hôn mê lại ư?

-Tôi muốn nói là nhiệt độ của cô ấy đang bắt đầu tăng lên lại.

Ilenơ đứng dậy, đi đến cửa. “Bác sĩ có nghĩ là tôi còn có thể nói chuyện

với cô ấy một lần nữa trước khi cô ấy lại hôn mê không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.