NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 434

-Đây là máy chụp não bằng điện. – Bác sĩ nhẹ nhàng giải thích. – Nó

được dùng để đo những xung điện do não phát ra. Đôi khi nó rất giúp ích
cho chúng tôi trong việc xác định được vùng gây ra nhức đầu để chữa.

-Trông nó có vẻ rắc rối quá nhỉ. – Raina nói.

-Không hề. – Ông đáp. – Thật ra nó rất đơn giản. Tôi sẽ giải thích dần

dần cho cô sau, trong khi chúng ta dùng nó.

-Ấy vậy mà tôi thì nghĩ rằng tất cả những cái bác sĩ phải làm là cho tôi

xin mấy viên axpirin để chữa đau đầu thôi đấy.

Ông cười với cô, “Ồ cô biết đám thầy thuốc chúng tôi rồi đấy. Chúng tôi

kể tiền công ra sao đây nếu chỉ cho đơn có mấy viên thuốc quèn thôi?”.

Cô lại cười. Bác sĩ quay sang Ilenơ, lặng lẽ gật đầu, đưa mắt ra hiệu về

phía cửa. Đến khi cô ra tới cửa, mở nó chực đi thì ông đã quay lại với
Raina.

-Cậu sẽ quay lại với mình chứ? – Raina hỏi.

Ilenơ quay người lại. Hai người phụ tá đã cắm điện vào máy, cô hộ lý

đang giúp bác sĩ sửa soạn cho Raina. “Mình sẽ quay lại”, cô hứa. Cô bước
ra, nhẹ nhàng đóng cánh cửa ở sau lưng mình lại.

Mãi gần một tiếng sau, bác sĩ mới bước ra khỏi phòng. Ông buông mình

ngồi phịch xuống cái ghế đối diện với Ilenơ, tay lục tìm trong túi. Rồi ông
lôi ra một bao thuốc lá bẹp rúm, chìa cho Ilenơ. Cô rút một điếu thuốc,
đánh diêm, châm cho cô, rồi cho ông.

-Thế nào ạ? – Cô hỏi qua cặp môi mím chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.