NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 442

Noman từ từ mở mắt. “Mày vẫn còn ở đây ư?” Ông ta hòi bằng cái giọng

của một người đang phải cố gắng vô cùng để liềm chế bản thân mình.
“Bước ngay!”. Mắt ông ta bắt gặp chỡ giấy tờ vẫn còn ở dưới sàn. “Trước
hết nhặt giấy tờ lên đã”, ông ta vội nói thêm. “Rồi xéo!”

-Cậu thậm chí cũng không biết tại sao sáng nay cháu lại đến đây. – Đêvid

phân trần. – Có một việc rất quan trọng.

Noman mờ mắt, nhìn anh. “Nếu có việc quan trọng, đến gặp tao như

những người khác vẫn làm. Mày biết rõ là cửa của tao lúc nào cũng mở”.

-Mở ư? – Đêvid phá lên cười châm biếm. – Nếu đích thân chúa Giêsu

mò đến đây thì ba cái con yêu tinh ấy cũng không cho ông ta vào gặp cậu
đâu.

-Đừng có lôi tôn giáo vào đây! – Noman gio8 tay đe. – Mày biết nguyên

tắc của tao rồi đấy. Người nào cũng như người nào. Ai muốn gặp tao, nói
với cô thư ký thứ ba của tao, cô này lại nói với cô số hai,cô này lại nói lên
với cô số một. Cô số một nghĩ là đủ quan trọng nói với tao và ngay sau đó,
mày đã thấy ở trong văn phòng của tao rồi! – Ông ta búng tách ngón tay. –
Như vậy đấy. Chứ đừng có lẻn đến trong đêm. Xem trộm giấy tờ mật! Giờ
thì bước ngay!

-Thôi được. – Đêvid bước ra cửa. Đáng nhẽ phải biết rõ hơn là đừng có

cố làm gì cho cái lão khốn kiếp này. – Tôi đi đây. – Anh nói chua chát. –
Nhưng khi tôi bước qua cái cửa này, cậu nom hay lắm, thật sự là hay lắm,
bởi vì là cậu đang quẳng đi một triệu đôla cùng với tôi!

-Hượm đã! – Bơny gọi giật lại ở đằng sau. – Tao muốn mình là người

công bằng. Mày vừa nói là có chuyện quan trọng cần nói với cậu phỏng?
Nói đi, cậu nghe đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.