NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 452

bó chẽn. “Phù”, Cô há hốc miệng thở. “Có lẽ mình đáng ra không nên ăn
mấy cái bánh mỳ ấy!”

Ilenơ bước lùi lại, chăm chú quan sát bộ quần áo. “Tốt hơn hết là cậu

bước lên cái bục này đi”, cô nói, “mình còn mấy chỗ phải sửa nữa”.

Cô nhanh nhẹn vạch phấn đánh dấu những chỡ thay đổi. “Được rồi”, cô

nói, “nào sang đến cái khác”.

Raina quờ tay ra đằng sau mở móc. Một cái móc kẹp chặt lại. “Ilenơ, cậu

phải giúp mình với. Mình không thể nào thoát ra khỏi cái của nợ này”.

Raina bước xuống khỏi bục, xoay lưng lại phía Ilenơ. Lặng lẽ Ilenơ go84

cái móc ra. Vải bật tung sang hai bên, ngón tay cô khẽ quệt vào tấm lưng
trần của Raina. Chúnt ngứa ran lên sau khi đụng vào lớp thịt ấm hồng, rắn
chắc ấy. Ilenơ cảm thấy máu mình đột ngột ùa lên hai thái dương. Cô lùi
vội lại như vừa chạm phải sắt nung. Cô đã bị cái ấy quyến rũ lôi vào
chuyện rắc rối quá nhiều lần rồi. Phải mất bao nhiêu năm mới kiếm được
việc làm yên ổn ở đây.

Raina thả áo tuột xuống eo và chật vật kéo hai ống quần chật lên qua

khỏi hông. Cô nhìn Ilenơ. “Mình sợ lại phải nhờ cậu giúp mất thôi!”.

Ilenơ giữ vẻ mặt thản nhiên. “Bước lên bục đi”, cô khẽ nói qua cặp môi

cứng ngắc.

Raina bước lại lên bục, quay về phía cô. Ilenơ giật mạnh cái quần, ngón

tay cô bỏng giãy lên mỗi lần chạm phải da thịt Raina. Cuối cùng, cái quần
chật cũng phải chịu thua, Ilenơ cảam thấy Raina rùng mình khi tya mình vô
tình quệt qua đám lông mềm như lụa.

-Cậu lạnh ư? – Ilenơ hỏi, bước lùi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.