NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 467

-Mày có biết tao chạm chán ai trong cái đêm cuối cùng ở khách sạn

Oanđơf ở Niu Yooc không? -Bơny hỏi.-Bạn mày đấy.

-Bạn cháu?

-Phải, mày biết ai rồi đấy. Cái anh chàng điên ấy mà. Anh chàng lái tàu

bay. Giônơx Cođơ ấy.

-Ồ! -Đêviđ thốt lên. Anh hài lòng với cách cậu mình nói như vậy, khiến

anh nhớ lại cuộc trò chuyện của hai người mấy năm trước đây. Anh và
Cođơ chưa hề nói với nhau được lấy một lời. Thậm chí không biết Cođơ có
biết rằng anh tồn tại ở trên đời này không nữa.-Nom anh ta thế nào ạ?

-Vẫn thế.-Noman đáp. Như một thằng vô nghề nghiệp. Đi giày vải,

không thắt cà vạt. Tao không hiểu sao anh chàng vẫn làm ăn được. Người
ta có thể tống cổ bất kỳ ai, thế mà anh ta lại không bị. Thấy chưa, tiền của
bọn ngoại đạo thì chả được mấy đâu.

-Cậu đã nói chuyện với anh ta ạ? -Đêviđ hỏi tò mò.

-Hẳn rồi. Ta đọc báo biết anh ta đang định làm phim gì đó. Biết đâu đấy,

tao tự nhủ, cái thằng ăn mày này

[45]

lại gặp may thì sao. Ngoài ra với cái uy

tín nghệ thuật mà tao đang bị chết kẹt đây này, ta có thể sử dụng anh ta. Với
tiền của anh ta, ta có thể trả được ối thứ.

Lúc đó đã là hai giờ sáng và anh ta ôm hai con đào non trong tay. Tao

tiến tới, nói” Xin chào anh, Giônơx!”. Anh ta ngẩng lên nhìn, cứ như chưa
hề gặp tao bao giờ.”Nhớ tôi không?”, tao bảo,”Bơny Noman ở Hôliut đây
mà”. “Ồ, hẳn rồi”, anh ta đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.