NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 479

- Chào cô Malovi – Ông đáp, bắt tay cô. Ông ngạc nhiên về sức mạnh

của những ngón tay ấy.

- Tôi rất mong được gặp ông. Tôi đã được nghe về ông rất nhiều.

Ông mỉm cười, hài lòng. “Tôi cũng vậy, tôi đã được nghe về cô rất

nhiều”.

Cô ngẩng lên nhìn, và lần đầu tiên mỉm cười. “Hẳn là như vậy”. Cô nói

không hề có ác ý. “Chính vì vậy mà ông đến đây ngay trong ngày đầu tiên
ông ở Hôliut. Có lẽ ông ngạc nhiên hỏi xem vì sao mà tôi lại muốn nhảy
vào đóng Những vết đen ở mặt trời chứ gì?”

Ông choáng người vì sự công nhận thẳng băng ấy của cô. “Mà tại sao

thế, cô Malovi? Hình như theo tôi cô không muốn lắc cho thuyền chìm cơ
mà. Cô có công việc kiếm kha khá ở đây đó thôi”.

Cô buông mình ngồi xuống một cái ghế. “Muốn xoay thuyền như chong

chóng thôi”, cô đáp thờ ơ. “Tôi được coi là một nghệ sĩ. Tôi muốn phát
hiện xem mình là nghệ sĩ đến mức nào. Và ông là đạo diễn duy nhất có thể
giúp tôi tìm ra điều ấy”.

Ông tròn mắt nhìn một lúc. “Cô đọc kịch bản chưa?”

Cô gật đầu.

- Cô có những lời đầu tiên cô gái nói , khi cô ta lang thang lọt vào trại

của họ không?

- Có.

- Đọc chúng cho tôi nào – Ông vừa nói vừa đưa kịch bản cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.