NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 497

Gã trai trẻ giơ tay lên, vẻ hung hãn. Theo linh tính, Clođơ lùi bật lại,

nhưng quá chậm. Cả một bàn tay vả gọn vào mặt ông, đầu ông vập mạnh
vào thành chậu sứ đại tiện. Ông trố mắt kinh sợ nhìn gã thanh niên.

- Ông thực ra không hề muốn tôi đi, đúng không nào? – Gã nói, tay lần

rút cái thắt lưng da đen quanh hông ra. – Ông thuộc loại thích bị kích động
lên một chút trước khi vào cuộc đấy mà.

- Tôi không hề!

- Không ư? – Gã thanh niên bật cười giễu cợt, giơ cái thắt lưng lên. –

Đừng bịp tôi, tôi nom thấy mà.

Trong một thoáng. Clođơ hiểu hắn nói thế là thế nào. Rồi ông cúi xuống

nhìn người ông. Một ý nghĩ điên dại loang loáng vụt qua đầu ông. Nếu lúc
này Raina mà thấy ông, chắc cô ta sẽ biết ông đích thực là đàn ông nhé.

Cái dây lưng quật chéo lưng ông. Một cơn đau nhói rùng rùng chạy dọc

xuống tới tận xương cụt. “Đủ rồi!” Ông rên rỉ, “xin đừng đánh tôi thêm
nữa!”.

*

* *

Ông mệt mỏi nhấc người khỏi sàn, nhìn vào trong phòng ngủ. Gã thanh

niên đã đi, vơ sạch số tiền mà Clođơ lúc đó có. Chậm chạp, ông lại đứng
dưới vòi hoa sen, mở khóa nước nóng.

Nước ngấm vào da thịt ông, ông cảm thấy sức mạnh của mình trở lại.

Điều vừa xẩy ra khủng khiếp, kinh tởm quá, ông nghĩ, hình dung lại tất cả
những hành động nhục nhã mà gã thanh niên bắt ông làm. Người ông chợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.