NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 499

Đêviđ Ulf đứng sững ở ngưỡng cửa buồng tắm, dạ dày ục lên như muốn

nôn. Máu – chỗ nào cũng có máu, trên cái sàn lát gạch vuông nửa trắng nửa
xanh, trên tường, dọc hai bên thành cái bồn tắm màu trắng, chậu rửa mặt,
chậu đại tiểu tiện.

Thật khó mà tin được rằng chỉ mới ba chục phút trước đây, cửa văn

phòng của anh ta mở tung, để lộ ra bộ mặt đỏ tía lên của ông cậu anh mỗi
khi ông ta cực kỳ xúc động. “Đến nhà Raina Malovi ngay lập tức”, Bơny
Noman nói, “Một đứa trong phòng tuyên truyền quảng cáo vừa chộp được
mẩu tin từ đồn cảnh sát Bivơly Hind nói rằng Đunba vừa tự tử”.

Đêviđ ngay lập tức đã ra đến gần cửa.

- Bảo đảm là cô ta được bảo vệ chu đáo nhé! – Ông cậu già thét với theo

anh. – Ta còn hai triệu đôla trong chỗ âm bản chưa phát hành của phim cô
ta đấy.

Anh gọi Hary Risơt, trưởng đội bảo vệ xưởng phim đi cùng, lúc ra đến

cổng. Risơt, nguyên là trung sĩ cảnh sát, có quan hệ tốt với tất cả đám này.
Anh đi tắt đường, qua các con đường dọc theo Cônđoatơ Caniơn tới
Xămxet. Hai mươi phút sau anh đã đến nhà Raina.

Giờ thì hai nhân viên nhà xác mặc áo chẽn trắng đang nhấc cái thân thể

của Đunba, không hiểu sao lại hơi co lại, đặt vào chiếc cáng nhỏ, nom
giống hình cái rổ và phủ một tấm vải bạt trắng lên.

Hai nhân viên nhấc cáng khỏi sàn, Đêviđ đứng né sang cho họ đi qua.

Anh châm một điếu thuốc, đi theo sau cái thi thể qua phòng ngủ, ra ngoài
hành lang. Luồng khói trắng đầu tiên ngấm xuống, làm yên cái dạ dày. Một
tiếng thét vẳng lên từ căn phòng ngoài ở tầng dưới. Anh vội đi tới cửa.
Không biết có phải Raina đã tìm cách thoát ra được khỏi tay bác sĩ không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.