NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 51

- Anh ở trong phòng làm việc của ba tôi khi tôi đến đấy và tôi biết là ông

bố tôi không gọi anh đến để giải quyết với cha mẹ cô gái. Ông có thể tự
mình làm được. Và rồi anh nhận làm với tôi. Như thế có nghĩa là anh chắc
có thể kiếm được tiền.

Mac Alixtơ bắt đầu mỉm cười: “Tôi đã thu xếp được một giao kèo khác ở

Tơrot Paiơnia Nasơnơl ở Lôx Angiơlex. Tôi hỏi ba trăm nghìn, để cho chắc
ăn”.

- Tốt, - Tôi nói, - như thế là tôi sẽ có tiền mua lại số cổ phần thiểu số của

công ty.

Mac Alixtơ vẫn chằm chằm nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên khi tôi gieo

mình xuống cái ghế cạnh anh. “Nào,” tôi nói, “bây giờ hãy nói cho tôi biết
mọi điều anh đã tìm ra được về cái sản phẩm mà cha tôi đã sôi sục lên ấy.
Anh gọi nó là gì nhỉ? Chất dẻo à?”

8

Rôbe dọn một bữa điểm tâm theo kiểu trại chăn nuôi: thịt nướng, trứng

và bích quy nóng. Tôi nhìn quanh bàn. Cái đĩa cuối cùng đã được đem đi và
Rôbe ý tứ rút lui, khép cánh cửa lại phía sau bác. Tôi uống cạn cốc cà phê,
đứng dậy.

- Thưa các vị, - tôi nói, - Tôi biết rằng mình không cần phải diễn tả bản

thân đã bàng hoàng như thế nào khi đột nhiên hôm qua thấy phải chịu trách
nhiệm về một công ty lớn như THUỐC NỔ COĐƠ. Vì thế cho nên hôm
nay tôi mời các vị đến đây để giúp đỡ tôi quyết định xem nên làm cái gì là
tốt nhất cho công ty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.