NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 50

- Cả hai.

Mac Alixtơ lại nhìn vào tài liệu của mình: “Trên cơ sở của lãi suất trung

bình trong năm năm qua, cổ phần thiểu số ấy trị giá bốn lăm ngàn đô la,
còn trên cơ sở thực thì khoảng sáu mười nghìn gì đó”. Anh châm một điếu
thuốc. “Khả năng thu lãi của công ty đã bị giảm từ sau chiến tranh”.

- Thế nghĩa là sao?

- Trong thời bình, nhu cầu về sản phẩm của ta không lớn như thời chiến.

– Anh đáp.

Tôi rút một điếu thuốc, châm lửa. Tôi bắt đầu nghi ngờ về một trăm

nghìn đôla tôi có thể trả cho Mac Alixtơ. “Nói cho tôi biết về cái tôi còn
chưa biết đi”, tôi giục.

Anh nhìn tài liệu rồi nhìn tôi: “Ngân hàng của Kơmac đã hủy giao kèo

cho vay hai trăm nghìn đôla mà ông cụ anh muốn có để tài trợ cho cái hợp
đồng Đức mà anh ký hôm qua”.

Tôi từ từ dập điếu thuốc vào gạt tàn. “Như thế tức là tôi bị đẩy vào cảnh

thiếu vốn chứ gì?”

Mac Alixtơ gật đầu: “Đúng vậy”.

Câu hỏi tiếp sau của tôi hoàn toàn bất ngờ với anh:

- Thế anh đã định làm gì đối với việc này?

Anh trố mắt nhìn tôi như nhìn một nhà tâm lý: “Cái gì đã khiến anh nghĩ

được là tôi đã có cách thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.