NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 512

Khi các phiếu bầu chuẩn bị giơ lên để đếm, Mac Alixtơ đưa ra trước

cuộc họp các giấy ủy quyền, đại diện cho bốn mốt phần trăm cổ phần của
hãng – hai mươi sáu phần trăm mang tên Giônơx Cođơ và mười lăm phần
trăm của một số nhà môi giới. Tất cả sáu tên anh ta đề cử đều trúng.

Noman quay sang các nhân viên của mình. Ông ta chằm chằm lặng lẽ

nhìn họ hồi lâu rồi rút lui sáu tên đề cử của mình đi, để lại có bản thân,
Đêviđ và viên phó chủ tịch kiêm thủ quỹ. Cuộc họp kết thúc, ông ta triệu
tập cuộc họp ban giám đốc tại văn phòng của hãng vào chiều đó để bầu các
quan chức khác trong công ty.

Ông ta lặng lẽ bỏ ra khỏi phòng, bộ mặt vốn đỏ ửng của ông ta giờ trắng

bệch. Piơx cản ông ta ở cửa. “Bơny”, Piơx nói, “tôi muốn nói chuyện với
anh một chút trước khi họp ban giám đốc”.

Noman trợn mắt nhìn ông ta. “Tao không thèm nói chuyện với đứa phản

bội đồng loại của mình”. Ông ta lạnh lùng đáp. “Xéo đi mà nói chuyện với
Hitle ấy!” Ông ta hằm hằm nhìn ra khỏi cửa.

Đan Piơx quay sang Đêviđ, “Đêviđ, hãy làm cho ông ấy chịu lắng nghe

phải trái”. Ông ta nói, “Cođơ ủy quyền tôi đề nghị trả ba triệu đôla mua chỗ
cổ phần của ông ta. Như thế là gấp đôi giá trị của chúng. Nếu ông ta không
bán, Cođơ nói sẽ đặt hãng vào tình trạng tài sản đang tranh tụng và tất cả cổ
phiếu khi ấy sẽ chỉ là mớ giấy lộn thôi”.

- Dạ được để tôi có sức xem. – Đêviđ đáp, lập cập đuổi theo ông cậu của

mình.

Và giờ thì Noman lồng lộn đi đi lại lại trong văn phòng thét váng lên,

dọa sẽ đấu giấy ủy quyền. Ông ta sẽ cho cái thằng điên Cođơ ấy biết rằng
Bơny Noman này không phải là một thằng ngu, rằng ông ta không phải xây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.